Trong khi Thiên Đình vẫn chìm đắm trong những suy nghĩ của mình thì Nghiêm Phong đã có mặt tại cửa phòng. Thật ra hắn đã đến từ lúc cô nhẩm nhẩm cái tên tiểu Phong. Đến giờ hắn vẫn chưa xác định được rốt cuộc là cô đã quên hay còn nhớ.
“ Chủ nhân, ngài đã tới. Ngài xem tiểu thư đã tỉnh.” Má Lý thấy Nghiêm Phong tại cửa phòng liền đứng lên cúi đầu chào hắn.
Nghiêm Phong gật đầu với bà rồi chuyển tầm mắt về hướng cô gái đang ngồi trên giường, vẫn cồn đang ngây người. Quần áo thì xốc xếch xem ra bộ dạng này là do ác mộng làm tỉnh dậy. Không phải đã ngủ yên rồi sao, cớ sao vẫn gặp ác mộng.
“ Đình Đình cô sao rồi, lúc nãy thật làm cho chúng tôi đứng tim mà.” Jonh đứng một bên thấy Nghiêm vẫn đứng im không nói gì, còn Đình Đình thì cứ ngồi ngây người đành phải lên tiếng hỏi thăm.
Nghe thấy tiếng Jonh, Thiên Đình ngẫng đầu lên phát hiện từ bao giờ trong phòng có thêm rất nhiều người. Đứng đầu là người hôm bửa nói chuyện với cô khi cô vừa tới đây, kế bên là John, phía sau là Ảnh, Thiên và Kiệt. sau khi nhìn qua một lượt, Thiên Đình nở một nụ cười nhẹ coi như chào hỏi rồi quay qua nói chuyện với John. Không hiểu sao cô cảm thấy tên Jonh này có thể kết bạn được.
“ Tôi không sao rồi. Lúc nãy mọi người đều ở đây sao?’
“ Phải nha. Lúc nãy cô thật là hù người. Mà nè Đình Đình, nghe nói ba ngày rồi cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-bang-de-ban-co-nuong-tu-chon/1915623/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.