Ba năm sau.
Biệt thự phía Đông của đại bản doanh ở Pháp, người người tấp nập sửa soạn trong ngoài. Cả căn biệt thự được dọn dẹp sạch sẽ, trong khuôn viên được trông thêm rất nhiều loại hoa mới. Cổng, tường được sơn sửa mới lại. Tất cả đều được chuẩn bị sẵn sàng chờ đón chủ nhân quay trở về.
Một lát sau, một đoàn xe hướng từ cổng phía Đông chạy về phía đại sảnh của biệt thự. Tại đại sảnh hai hàng người hầu cùng vệ sĩ đứng nghiêm trang chào đón chủ nhân và đứng đầu là một người phụ nữ trung niên.
Đã ba năm, thời gian trôi qua đã để lại những vết tích không thể xóa nhòa trên gương mặt phúc hậu. Nhưng những điều ấy vẫn không che hết được sự hân hoan trên gương mặt của bà.
Chiếc dừng ngay tiền sảnh, người vệ sĩ tiến lên mở cửa xe rồi cung kính cúi chào. Bước xuống xe là một người đàn ông vô cùng tuấn tú, đôi giầy da bóng lưỡng, bộ âu phục của Italia được may ôm sát lộ ra từng đường nét trên cơ thể đầy mỵ lực, giống như một vị thần Hy Lạp.
Một đôi lông mi dài hạ xuống, đôi mắt âm u thâm thúy như một loại băng. Cái mũi anh tuấn, đôi môi bạc, toàn thân hắn toát ra một khí phách tựa băng vĩnh hằng, áp bức người chỉ đơn giản một cái đưa mắt.
Sau khi bước ra khỏi xe, hắn xoay người lại đem người trong xe ôm vào lòng. Không ai thấy được gương mặt của cô gái ấy, chỉ thấy được mái tóc dày đen nhánh đã được cột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-bang-de-ban-co-nuong-tu-chon/1915619/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.