“ Bộp….”
“ Choang….”
“ Xoảng….”
Hoa Nhược Linh vừa bước chân đến phòng khách liền nghe một loạt hợp âm phát ra từ phòng bếp, lo sợ có chuyện gì xãy ra cô liền vứt chiếc túi xách hàng hiệu qua một bên chân bước nhanh về hướng cuối hành lang.
Đập vào mắt cô là hình ảnh Du Nhiên đang chật vật với đám đồ ăn đã khét cùng đống nồi niu xoang chảo dưới đất, hiện tại Hoa Nhược Linh chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung. Thảm họa!
Du Nhiên trong nhà bếp vẫn còn thất thần nhìn đám hỗn độn trước mắt, chính bản thân cô cũng không hiểu được chuyện gì đang xãy ra với mình. Sau khi vô tình chạm mặt người đàn ông kia tại siêu thị hồi chiều, lòng cô chưa phút giây nào yên ổn. Cô cũng không biết được sự bất thường của mình là do đâu chỉ là… gương mặt người đó, hơi thở mạnh mẽ mà bá đạo cũng vòng tay chắc chắn,…những cảm xúc lúc đó vẫn cứ nhốn nhào trong lòng cô.
Suốt chặng đường về nhà cô đụng trúng không biết bao nhiêu người nếu không bản lĩnh lái xe của cô không tệ cô không biết mọi chuyện sẽ như thế nào.
Du Nhiên thừa nhận chiều hôm nay là ngày mà cô chật vật nhất trong cuộc đời mình.
“ Sư phụ, cậu không sao chứ?” Hoa Nhược Linh không nhìn nổi người kia cứ thất thần ở đám lộn xộn dưới đất liền tiến lên kéo Du Nhiên tránh sang một bên.
Cả căn phòng khắp nơi đều là thức ăn, thậm chí trên tạp dề của Du Nhiên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-bang-de-ban-co-nuong-tu-chon/1915563/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.