Hắn ta phát điên quậy phá phòng làm việc của trưởng khoa thì bắt ngờ có vài người mặc áo đen chạy vào kéo Trương Lâm đi. Lưu Niên vừa ngồi xuống ghế đung đưa người thì Thiên Chương lại đi vào ép anh sát vào ghế:
- Bệnh viện này giờ là của em, chuyện phiền phức em đã giải quyết. Anh đừng buồn nữa nha!
- Em làm ra chuyện gì rồi?
- Tống tên chướng mắt đó đi
Lưu Niên bật cười tay khẽ đưa lên kéo cà vạt của cậu, mặt anh tiến tới mũi chạm mũi rồi lại tựa người vào ghế bỏ tay ra:
- Em đúng là giỏi thật. Đừng quậy tung bệnh viện này lên đó
- Anh vừa làm hành động đó là sao?
- Khen thưởng
Thiên Chương giữ sau đầu anh cúi người hôn lên môi, hôn lên má rồi lại chuyển sang hôn lên cổ và ở đó vài giây để ngửi hương thơm trên người anh:
- Đây mới gọi là thưởng
Người bạn bác sĩ mở cửa đi vào thấy Thiên Chương thì cảm xúc đầu tiên là ngỡ ngàng rồi tiếp theo lại vội vàng đóng cửa:
- Làm phiền rồi, hai người cứ tiếp tục
Chàng trai nhìn cánh cửa đóng vội vã thì tỏ ý khá khó chịu khi bị cắt ngang như thế. Phải bình tĩnh không thì anh ấy sẽ giận mình mất:
- Người bác sĩ này có làm anh không vui không?
- Em đừng làm gì tùy tiện, đó là bạn tốt của anh từ lúc mới đến
Thiên Chương mỉm cười hôn lên trán của Lưu Niên, sờ mái tóc của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-anh-bac-si-len-giuong/3362048/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.