Ngày mùa hè chói chang, mặt trời hôm nay lên cao, buổi chiều mười hai giờ rưỡi, bên ngoài trời nóng như một cái lò lửa.
Phóng viên truyền thông không thể làm gì khác hơn là bưng trường thương - đại pháo đợi ở cổng đại hội, như sắp phá hỏng cả cửa ra vào.
Bảo an khó hiểu hỏi nhau: "Có chuyện gì xảy ra a? Trước đây cũng từng thi đấu, nhưng chưa từng thấy có nhiều người như vậy a."
Một phóng viên ngồi ở trên ghế, cầm cây quạt nhỏ quạt gió quay đầu lại: "Cậu không xem lịch thi đấu a? Ngày hôm nay Sở Ngọc sẽ thi đấu."
Bảo an không hề biết nhiều về cờ vây, nhưng mơ hồ đã nghe nói về cái tên này, nhất thời không nhớ ra được: "Sở Ngọc là ai?"
Sở Ngọc là ai?
Sở Ngọc bây giờ là kỳ thủ hàng đầu trong nước, mười bảy tuổi, lần này thi đấu giải vô địch cờ vây toàn quốc, trước mắt đang đứng thứ mười mấy trong bảng thành tích những tuyển thủ hàng đầu thế giới, nếu như lần tranh tài này cậu có thể giành vị trí số một, điểm thành tích có thể lọt vào năm vị trí đầu trong bảng xếp hạng, lọt vào top đầu cũng không phải không có khả năng.
Đây cũng không phải là điều duy nhất cậu được sự chú ý.
Lúc cậu còn đang học tiểu học có quay một games show nên nổi tiếng, sau đó tuy rằng vẫn không phát triển vào giới giải trí, nhưng bởi vậy mà được truyền thông chú ý, vẫn tiến hành theo dõi quay chụp. Cậu đi lại tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-mua-xuan/1868394/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.