Thời tiết se lạnh đầu xuân trôi qua, vào giữa xuân, khí trời càng ấm áp.
Dàn hồng Eden mọc đầy trên giá hoa, tử đằng tím ra hoa bám trên hành lang trên đỉnh rũ xuống những bông hoa nặng trình trịch, cao thì có hoa mơ, hoa đào, hơi thấp thì có hoa mẫu đơn, cây sơn trà, hoa hải đường, nhiều nhất là đủ loại hoa nguyệt quý, trồng đến vô cùng gọn gàng bắt mắt.
Tuy nói trong vườn trồng đầy hoa, nhưng hoa tươi dùng để trang trí bàn khách mời vẫn mua từ bên ngoài về, còn thuê thêm một nhân viên trang trí hoa, cho phù hợp với chủ đề lễ cưới và phong cách thiết kế của ngôi biệt thự này.
Trước lễ cưới, không biết Sở Tấn có phải bị mắc chứng sợ hãi trước hôn nhân hay không, bỗng nhiên vô cùng lo lắng.
Nửa đêm ngủ không được, Sở Tấn nằm ở trên giường, mặt ủ mày chau nói: "Tiểu Lận, đã sắp kết hôn rồi, chúng ta không phải nên tách ra ở sao?"
Trong nháy mắt sâu ngủ của Lận Diễm Trần tỉnh lại toàn bộ, hắn hoàn toàn không hiểu lô-gich trong chuyện này: "A? Tại sao sắp kết hôn lại tách ra ngủ?"
Sở Tấn nói: "Em thấy bọn họ kết hôn, trước khi cưới chú rể và cô dâu không thể tiếp tục ở chung a, ít nhất phải chia ra sớm một tháng, sau đó mới ở cùng nhau. Còn lý do tại sao... Thực sự em vẫn chưa từng hỏi, ngày khác em hỏi cha em một chút."
Hắn không thể tưởng tượng nổi mình phải tách khỏi hai nơi với Sở Tấn ít nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-mua-xuan/1868379/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.