Phiên ngoại Trung thu
Đây là lần đầu tiên Lận gia và Sở gia tụ tập cùng một chỗ đón tết trung thu.
Lão Lận tổng thậm chí có hơi hưng phấn, bao nhiêu năm rồi không cùng người nhà ngồi một chỗ đón tết trung thu?
Ông tỉ mỉ chuẩn bị quà cho Thu Thu, là mặt dây truyền bằng ngọc và một chiếc bánh trung thu giá trên trời: Mặt dây truyền do một khối bạch ngọc khắc thành, không phải nguyên chất, mà ngược lại, bên trong có lẫn màu đỏ, vào trong tay nhà chạm khắc ngọc, màu đỏ tạp chất lẫn vào vừa vặn là ánh mắt nhỏ của con thỏ và lỗ tai, đặc biệt đáng yêu, khéo léo khác lạ, buộc lại bằng một sợi dây đỏ; bánh trung thu là loại đặc biệt có số lượng giới hạn trong một tiệm nổi tiếng, giá trên trời, nghe nói làm từ hai loại sô cô la đen và sô cô la trắng cao cấp, kem bên trong cũng là loại đắt đỏ.
Lão Lận mang theo quà đến chỗ của Sở Tấn và Lận Diễm Trần, để gặp cháu nội bảo bối mình nhung nhớ trong lòng.
Hiện tại Thu Thu đã hai tuổi, bé đã học bước đi, chỉ là còn có hơi lắc lư, chạy vẫn chưa được, bé đang chơi với Sở Tiểu Béo, bé cầm một cái lược nhựa chải lông chó, dùng sức mà chải lông cho Sở Tiểu Béo, lông chó rơi xuống thành một nhúm lớn.
Chải rất nghiêm túc, lão Lận tổng vừa nhìn lập tức nở nụ cười, cháu ngoan của ông, thật đáng yêu.
Lão Lận tổng đưa hộp bánh trung thu cho Lận Diễm Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-mua-xuan/1868365/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.