Lận Diễm Trần ngồi ở trong nhà Sở Tấn, bên trái bàn ăn, sát bên người Sở Tấn, đối diện là cha vợ.
Nửa ngày trước, hắn đối diện với nhiều ông lão cáo già cũng không sợ, hiện tại hai đùi lại run rẩy.
Lận Diễm Trần nghĩ, hắn có phải thật sự nên đi tìm một ông thầy bói hay không? Hai ngày nay quá xui xẻo? Hay là do cuối tuần trước vợ con trở về quá may mắn, bởi vì vận may quá lớn, hiện tại lại bắt đầu xui xẻo rồi?
Thầy Sở dùng ánh mắt lợi hại nhìn chằm chằm hắn, giỡn hả, ông đã luyện suốt hai mươi mấy năm, mỗi ngày không ngừng trừng học sinh của mình mà ra, trước đây học sinh dù phản nghịch cỡ nào, bị ông liếc mắt nhìn lập tức ngoan ngoãn như dê con.
Ông đánh giá Lận Diễm Trần từ trên xuống dưới: Đầu tiên, mặt mày cũng không tệ lắm, khá đẹp trai, chính là vành mắt có hơi đen. Ngược lại có vẻ còn rất trẻ, năm nay khoảng hai mươi lăm thôi. Quần áo tuy rằng nhìn rất mắc, thế nhưng có hơi nhăn nhúm, không quá gọn gàng...
Hừng đông hai giờ rưỡi, người cả nhà bọn họ đều ngồi ở phòng khách.
Giống như đang thẩm vấn phạm nhân, bầu không khí nặng nề nghiêm túc.
Thầy Sở hỏi hắn: "Sao ban ngày cậu không đến đây, hơn nửa đêm tới làm chi? Còn bị người coi là ăn trộm."
Lận Diễm Trần há miệng run rẩy nói: "Con vừa xong công việc nên chạy về nước, mới xuống máy bay thì tới. Con... Con nhớ A Tấn."
Thầy Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-mua-xuan/1868326/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.