"Tao còn tưởng rằng mày chết ở bên ngoài rồi."
—— Sở Tấn hiện tại không muốn nghe nhất chính là chữ "Chết".
Sở Tấn vốn đang ôm mấy phần tâm lý may mắn, nghe được câu này, lòng đều nguội lạnh.
Anh lạnh mặt, nói: "Con không phải tới tìm cha, con không muốn nói chuyện với cha, con tìm mẹ con có việc."
Cha Sở cũng mặc kệ nhiều như vậy, bắt đầu mắng mỏ: "Thực sự có bản lĩnh, thằng nhóc thúi, còn dám dùng loại giọng điệu này nói chuyện với tao. Mày lợi hại a, vô trách nhiệm không một lời giải thích đã từ chức, đột nhiên đi ra ngoài du lịch. Đi ra ngoài du lịch thì thôi, cũng không biết nói với người khác đi đâu chơi một tiếng."
Sở Tấn bị cha anh mắng một trận tới tấp, đầu không tỉnh táo, thậm chí không ngẫm nghĩ anh căn bản không nói chuyện mình từ chức đi ra ngoài du lịch với cha mẹ, cha là từ đâu biết được, chỉ một lòng muốn oán lão già thối tha này: "Ông không phải đã sớm nói đoạn tuyệt quan hệ với con sao? Sở Sam tiên sinh, không nhọc ngài tôn giá quản con, con muốn làm sao thì làm, con thích đi đâu chơi thì đi đó. Con là một cá thể tự do, con có quyền quyết định cuộc sống của mình!"
Cha Sở thiếu chút nữa bị tức giận đến té ngửa, đồ ăn cầm theo trên cũng ném đi: "Vâng vâng vâng, tao và mày đoạn tuyệt quan hệ, tao không hề tha thứ mày chút nào. Tao là thấy mày vô liêm sỉ, vừa nãy mày mở miệng lại gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-mua-xuan/1868304/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.