16: Vùng đất chết
Trong “đường hầm” tối đen như mực, chút ánh sáng le lói của lửa đuốc có vẻ phá lệ bắt mắt, nhưng nó giống như lão già đã đến tuổi gần đất xa trời, chẳng mấy chốc mà tàn lụi.
Robert nhanh chóng châm lửa cây đuốc cuối cùng của mình, vứt cái nhánh củi đã cháy đến gốc kia xuống đất, sau đó lại mò mẫm từng bước bước tới. Cậu đã đi ước chừng 3 tiếng đồng hồ liên tục, thế nhưng phía trước vẫn tối đen một mảng, không có lấy một chút ánh sáng, cũng chẳng có một chút âm thanh nào, phía sau lưng cũng là như thế, cảm giác giống như đang đi trên con đường dẫn xuống Địa ngục vậy. Cũng may, con đường này tuy quanh co khúc khuỷu, nhưng chỉ có một hướng đi duy nhất, ít ra là cho tới bây giờ, nên không cần lo lắng đến việc phải đưa ra chọn lựa này nọ. Chất lượng không khí khá tốt, sạch sẽ và thanh tân*, không giống như một nơi khép kín, có lẽ bản thân nơi đây chính là một cái "thông đạo"*. Không biết bên kia sẽ là nơi nào..Robert lẩm bẩm trong miệng, sự cảnh giác cũng không bởi vì đang mải mê suy nghĩ mà có phần giảm bớt.
Chẳng biết bao lâu, lại qua thêm một đoạn đường cong, Robert vui mừng trút được sự lo lắng, vì cậu đã thấy được ánh sáng hắt vào ở tít đằng xa, dù chỉ là một chút le lói. Cậu tăng nhanh cước bộ*, chạy về hướng có vẻ như là lối ra đó.
Vừa từ bên trong nơi tối tăm xông ra, Robert phải mất một lúc mới thích nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-khach/223261/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.