20: Hầm mộ, hoa lan, giải thoát
Phía cuối con đường chính là vách đá, 4 phía xung quanh mọc đầy những cây cổ thụ to lớn, cao ngất ngưởng, từ xa nhìn lại trông hệt như một đám vệ binh đang làm nhiệm vụ canh gác. Robert đạp lên lớp lá rụng mục nát, xuyên qua những hàng cây, hướng về phía Hương Hương chỉ dẫn. Vách đá nơi ấy đã sụp đổ hơn phân nửa, lộ ra một cửa hang rất lớn, bên ngoài tàn tích chất đống, có dấu vết ẩu đả phạm vị rộng. Có lẽ, chỗ này từng là một trong những chiến trường của 2 con thú kia.
“Vào đi thôi”. Hương Hương từ trên vai cậu bay xuống, sau đó “bước” từng bước trong không trung.
“Cứ vậy đi vào?? Trong đó tối như vậy a. Đợi chút, ta làm cái đuốc mang theo soi đường”. Robert hơi chần chừ, sau đó nhanh chóng cúi người xuống nhặt củi khô, xem chừng là muốn đánh lửa thật.
“Không cần, mau đi thôi”. Tiểu tinh linh liếc mắt khinh thường, cất bước tiên phong*. Từ trên người cô bé chậm rãi toát lên ánh sáng vàng dịu nhẹ, soi sáng không gian 4 xung quanh.
Robert gãi đầu theo sát phía sau, cậu quên mất khả năng của Hương Hương. Cái này gọi là phản xạ có điều kiện, vừa gặp phải vấn đề thì trong não lập tức đưa ra phương án xử lý. Cũng không trách được cậu ta, ở trong rừng sinh hoạt gian khổ hơn 2 tháng, ai cũng sẽ trở nên “nhạy” như vậy thôi.
Bên trong hang rất rộng rãi, nhưng lại không hề có cảm giác thoáng đãng, mà trái lại, tràn ngập sự bức bối và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-khach/1096437/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.