18: Tiểu bằng hữu*
"Hắt xì!! Hắt! Xì!!!...Ai ya..". Robert bị khí lạnh đánh thức, cậu "sức khoẻ"* mấy cái liên tục rồi mơ mơ màng màng mở mắt ra. 2 bên là ngọn cỏ cao cao, phía trên là tàng cây um tùm, trên nữa là trời xanh mây trắng. Tốt, còn sống..và vẫn ở yên chỗ cũ, chưa hề xê dịch. Mặt không biểu tình nằm thêm một lúc nữa, bên tai cũng im ắng, chắc chắn không có nghe thấy mấy âm thanh "quen thuộc", bấy giờ, Robert mới chậm rãi bò dậy.
Xung quanh giống như mới bị quân đội đánh phá, chỗ nào cũng thấy đổ nát tan hoang, nhất là khu vực trung tâm trận chiến, cũng may, chủ nhân nơi này không còn ở đây, nếu không chắc phải ôm đầu khóc thét. Robert chịu đựng ê ẩm trên người, chậm rãi dò xét xung quanh, thấy không có nguy hiểm liền an tâm ngồi xuống bên cạnh bức thạch điêu* duy nhất còn sót lại trước cửa điện thờ. Cậu vỗ vỗ "người đàn ông" chỉ còn 2 cái chân, lắc đầu cảm thán, "Aiz, thật đáng thương a..".
Mặt trời đã chếch hẳn về phía tây nhưng con sói xám vẫn chưa quay trở lại, Robert duỗi người đứng dậy, bắt đầu thu thập củi khô để nhóm lửa. Bởi vì khu trung tâm đã bị đất đá vùi lấp nên cậu phải hướng ra chỗ xa hơn tìm kiếm vật liệu, cũng thử xem vận may của mình thế nào, liệu có phải nhịn đói qua đêm hay không, hoặc ít ra không có thức ăn, thì một chút nước cũng được..từ chiều hôm qua đến giờ, cậu vẫn chưa ăn uống gì cả. Nói là thử vận may, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-khach/1096435/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.