Một căn phòng tối tăm. lạnh lẽo, người con trai với mái tóc đen, đôi mắt đen sâu thẳm. Dáng vẻ mệt mỏi, tiều tụy. Là gã – Vương Khánh An, hiện giờ với cái tên thật là Tử Hạ Vũ, hội trưởng hội học sinh kiêm luôn hội trưởng hội kỉ luật...
- Khánh Phương... Cậu... Tại sao tôi không tìm thấy cậu
Gã lẩm bẩm. Gã đã miệt mài tìm nó suốt 4 năm ròng mà chẳng thấy một chút tăm tích nào. Cậu ta đột nhiên xuất hiện trong thế giới của cậu, cũng đột nhiên biến mất khỏi thế giới như làn khói. Gã dường như đã lật tung cả cái thế giới này lên, nhưng vẫn không tìm ra nhóc. Gã cũng không muốn nghi ngờ giới tính của mình chút nào, nhưng không nghi ngờ thì không được
Vì, gã đã động lòng với một thằng con trai
Gã gọi điện cho thằng bạn thân. Hắn – Hàn Dịch Phong
- Ê mày, qua đi học cùng tao coi
Gã rủ hắn. Hắn thờ ơ, lạnh nhạt nói:
- Tao đang đưa Tiểu Lạp Lạp của tao đến trường, mày tự đi một mình đi
“Tút tút tút”
Nói hết câu, hắn tắt máy luôn, mặc kệ gã đang đơ như tượng ở nhà.
Cmn, đồ trọng sắc khinh bạn!!! Tên xấu xa!
Chửi thề hắn chán chê, gã mới lững thững đi đến trường.
...
Chuông vào lớp vang lên, cô giáo bước vào:
- Các em, chúng ta có học sinh mới!
Nhóc đứng dậy, đi lên bục giảng. Mọi người cứ nhìn nhóc chằm chằm. Đa phần đều nghĩ: “Chơi được với học sinh cá biệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-hoc-sinh-ca-biet/2127962/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.