* Kính...Koong *
Ba nó chạy ra mở cửa cho khách. Vẻ mặt tươi cười, hớn hở, ba nó chào hỏi
- Chào anh Hàn, chúng ta vào nhà nói chuyện nhé!
- Rất vui được gặp, anh Trịnh
- Mời vào mời vào!
- Chào bác
Một thằng nào đó lên tiếng chào hỏi
- Phong đấy hả con!? Vào nhà đi!
- Làm phiền
Hắn lạnh lùng lên tiếng
Ba nó đang niềm nở tiếp khách thì nó trong bộ váy hồng nữ tính bước ra ngoài. Nó cất tiếng chào ông khách khó ưa ( Trong suy nghĩ của nó)
- Chào bác
- Hửm, Ái Lạp!? Qua ngồi đây bác coi coi! Lớn nhanh quá!
- Thôi ạ
Nó liếc mắt qua nhìn một thằng nào đó đang được coi là người thừa ở đây. Là hắn!!
- Là cậu?
- Hửm? Cậu...
- Nhớ ko?
- Cậu là thằng nhóc ở trường á??
- Ờ... Có cần ngạc nhiên vậy ko??
- Có đó, nhiều là đằng khác
- Vụ gì
- Thì người tôi gặp hôm nay là con trai, còn cậu thì...
- À...Ờmm...
- Nè nè, Phong!
- Sao ba?
Ba của hắn nhoài người lên sờ trán con trai mình, cẩn thận đo nhiệt độ.
- Chưa sốt!
- Ối làng nước ơi!!!! Thằng con trai tôi chịu mở miệng ra nói chuyện với con gái kìaaaaaaaaaaaaaaaa!!! Kì tích kì tích, lại còn nói quá 2 từ nữa chứ!!!! Nè Lạp Lạp, con làm cách nào hay vậy???
Ba của hắn chạy tung tăng khắp nhà, rồi lại chạy qua nắm chặt tay nó, nước mắt nước mũi tùm lum khiến nó suýt nữa là mất khống chế, đá và đạp ổng bay tận chân trời góc bể nào đó oy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-hoc-sinh-ca-biet/115392/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.