Edit: Ry
Lúc Nguyễn Miên có thai, chính cậu còn không dám chắc, dù sao thì con thỏ rất dễ mang thai giả. Cậu lo sẽ khiến mọi người mừng hụt, nên chỉ dám âm thầm hoài nghi trong lòng, không dám để lộ ra.
Nhưng sự khác thường của cậu đương nhiên không gạt được Lư Dương hàng ngày đều ở chung một chỗ.
Hai người giấu người trong nhà, lén lút đến bệnh viện làm kiểm tra, cho đến khi cầm được kết quả, Nguyễn Miên mới thở phào nhẹ nhõm, bé cưng thật sự đã nằm trong bụng cậu.
Lư Dương vui sướng đến nỗi trái tim nhảy loạn, khóe miệng không kìm được giương lên, lập tức ôm Nguyễn Miên vui vẻ xoay một vòng, anh nói với nụ cười tươi rói: "Thỏ con, em lợi hại quá!"
Nguyễn Miên cong cong đô mắt, ôm cổ anh, vui vẻ nói: "Lư cục cưng, anh cũng rất lợi hại!"
Lư Dương đặt cậu xuống, hôn lên môi cậu một cái, cười hỏi đầy ẩn ý: "Lợi hại đến mức nào?"
Nguyễn Miên nhẹ nhàng đập nắm đấm lên bờ vai anh, xoa bụng nói: "Không được phép nói linh tinh, bé cưng sẽ nghe được mất!"
Lư Dương nhìn bụng cậu, ánh mắt hóa mềm mại. Anh không nhịn được mà ôm cậu vào lòng, môi dán lên lỗ tai cậu mà nói: "Vậy chúng ta nói nhỏ một chút, không cho đứa nhỏ nghe."
Tai Nguyễn Miên đỏ lên, cánh mũi khẽ động, hít hà mùi hương trên người Lư Dương, yên lặng nói với đứa bé trong bụng, bé cưng, con nhớ kĩ nha, đây là hương vị ba ba lớn của con đó!
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-cuc-cung-qua-kieu-ngao/2961487/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.