Edit: Ry
Lư Dương đợi Nguyễn Miên ngủ say rồi mới đứng dậy đến phòng y tế.
Lúc anh rời đi còn cẩn thận khóa cửa lại, lợi dụng đặc quyền của thiếu tướng, khóa hết mấy cái cửa điện tử ở xung quanh, sau đó còn phái hai Beta không ngửi được mùi pheromone của Omega đứng canh gác ở lớp cổng thứ ba.
Hai vị Beta kia thấy thiếu tướng cẩn trọng như vậy, còn tưởng là trong phòng anh có tài liệu cơ mật gì đó, lập tức thấy mình có trách nhiệm vĩ đại, không dám chớp mắt đứng gác ở cửa.
Lư Dương coi như hài lòng với thái độ của hai người bọn họ, quay người đi nhanh đến phòng y tế.
Anh gõ cửa phòng y tế, trong phòng có mấy người bác sĩ đều đang bận rộn.
Vừa hay Thẩm Thừa đang ngồi ở cửa ra vào, thấy anh đột nhiên tới, hơi kinh ngạc, còn tưởng đã xảy ra chuyện gì. Y vội vàng đứng lên hỏi: "Thiếu tướng, có chuyện gì sao?"
Lư Dương quét mắt một vòng xung quanh phòng y tế: "Tôi muốn lấy thuốc ức chế."
Vương Đại Lực đứng cách đó không xa đang xử lý vết thương cho bệnh nhân, nghe thấy vậy lập tức bỏ dụng cụ trong tay xuống, sải bước lớn, kích động lao đến, the thé kêu lên: "Cái gì gà cơ? Sao trên chiến thuyền lại có gà*!"
*Thuốc ức chế là 抑制剂, phiên âm là Yìzhì jì. Một con gà là 一只鸡, phiên âm là Yī zhǐ jī, đọc rất giống nhau.
Cậu ta nói xong liền quay lưng lại với Thẩm Thừa, liều mạng nháy mắt với Lư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-cuc-cung-qua-kieu-ngao/2961467/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.