Edit: Ry
Một tháng sau, cuối cùng hiềm nghi về Lư Chính Uy cũng được tẩy sạch. Hóa ra vị phản đồ ở cùng một chỗ với Lư Chính Uy kia lại là một gián điệp nằm vùng, anh ta chưa hề phản bội đế quốc, vậy nên Lư Chính Uy cũng thoát khỏi diện tình nghi.
Nhưng dù bị hoài nghi hay đã được chứng minh trong sạch, Lư Chính Uy vẫn chưa tỉnh lại, không ai biết trạng thái này của ông còn kéo dài bao lâu.
Ninh Mật Hương quyết định dẫn ông ra nước ngoài trị liệu, chỉ cần người còn thì sẽ còn hi vọng, tất cả mọi người sẽ không bỏ rơi ông.
Vết thương của ông nội Lư cũng đã lành, tiếp tục quay lại quân đội nhậm chức. Những chuyện này cuối cùng cũng kết thúc, nhà họ Lư dần yên bình trở lại. Ngày này qua ngày khác, mặc dù đã yên bình trở lại, nhưng không còn tiếng cười nói ngày xưa nữa.
Trước kia Lư Dương vẫn cho rằng nhà họ Lư là một sự tồn tại không gì phá nổi, hiện giờ anh mới hiểu được, nếu như đám con cháu không có ai gánh vác được gia tộc này, chỉ biết sống dưới cánh chim của bậc cha ông thì nhà họ Lư sẽ có ngày sụp đổ.
Đến khi đó, ngay cả thỏ con anh muốn bảo vệ, cũng không bảo vệ được nữa.
Cuối cùng anh cũng hiểu ra, bản thân phải trở nên mạnh mẽ, không dựa vào bất cứ kẻ nào thì anh mới có thể bảo vệ được người mình yêu, để cho những người mình yêu thương được sống cuộc sống tự do không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-cuc-cung-qua-kieu-ngao/2961409/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.