Edit: Ry
Ông nội Lư càng nghĩ càng tức, uổng công ba Nguyễn Miên để lại nhiều tài sản như vậy, Nguyễn Đông Lâm không biết ơn thì thôi, lại còn đối xử như thế với cháu trai duy nhất, đúng là hạng người bất chấp tình thân, không xứng làm người.
"Tiểu Miên tính thế nào?"
"Còn có thể thế nào?" Lư Dương nhíu mày hỏi lại.
Ông Lư thở dài, đúng rồi, còn có thể thế nào? Quyền nuôi dưỡng Nguyễn Miên nằm trong tay Nguyễn Đông Lâm, cho dù ông có là nguyên soái của đế quốc cũng không thể nhúng tay vào việc nhà người ta được.
Ông trầm ngâm một lúc rồi nói: "Cách tốt nhất hiện giờ là Tiểu Miên giả vờ đồng ý, đính hôn theo ý bọn họ, cố gắng đợi đến lúc trưởng thành là có thể hoàn toàn thoát khỏi nhà họ Nguyễn."
Lư Dương nhíu mày, anh biết cách mà ông nội nói là phương án tốt nhất hiện giờ, nhưng Nguyễn Miên là Omega, để cậu ấy ở trong nhà của Alpha hai năm, ai biết được trong hai năm ấy sẽ xảy ra chuyện gì?
Ngón tay Lư Dương đang vuốt lưng của Nguyễn Miên hơi khựng lại, đôi mắt sâu thẳm chớp chớp, anh phải nhanh nghĩ cách tốt hơn mới được.
"Lư cục cưng! Xem mẹ mua gì cho con với Tiểu Miên này!"
Ninh Mật Hương gõ giày cao gót, đi từ trong sân vào, bà vừa đẩy cửa ra đã kêu lên, Lư Dương muốn che tai cho Nguyễn Miên cũng không kịp.
Nguyễn Miên bị dọa tới mức giật bắn mình, hai mắt mơ màng tỉnh lại.
Thỏ thường có lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-cuc-cung-qua-kieu-ngao/2961337/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.