Bắc Kinh về đêm là một thành phố bệnh tật, máu chảy không ngừng nhưng lại chẳng thể thuận lợi, thông lưu. Nếu được nhìn từ trên cao xuống, nó sẽ giống như một thành phố bị một chiếc lưỡi liếm của dòng chảy thời gian mặc sức tàn sát.
Đáng sợ là vậy nhưng khi bắt kịp được nhịp điệu mà sống cùng với nó, ta lại nghĩ không có nơi nào có thể thay thế được chốn thủ đô phồn hoa ánh đèn này.
Mỗi một người đều hướng về sự tốt đẹp. Khi đối diện với điều tốt đẹp ấy, có một kiểu người sẽ dũng cảm tiến tới, cho dù đầu rơi máu chảy cũng quyết không từ nan. Lại có một kiểu người loạng choạng lùi bước, sợ bị rơi vào cảnh "thiên binh vạn mã qua cầu độc mộc", sợ bản thân mình sẽ là người bị rơi vào hố sâu không đáy.
Còn Lăng Vũ Tước, anh không chọn cách tiến bước hay lùi về vì đơn giản anh chưa từng nghĩ tới việc bản thân sẽ hướng về sự tốt đẹp ấy. Cuộc đời của anh bốn bề vay quanh là âm mưu cạm bẫy, chỉ cần sảy chân một cái sẽ rơi vào tấm lưới đã được sắp đặt sẵn của những kẻ săn mồi. Chính anh đã được lĩnh hội những kinh nghiệm xương máu đó từ ba của mình.
Trên tấm kính của cửa sổ sát sàn, bóng hình Lăng Vũ Tước mặc một chiếc quần tây màu tối cứng rắn mạnh mẽ và áo sơ mi trắng cùng hình ảnh thành phố đã lên đèn xinh đẹp mỹ miều lẫn vào nhau.
"Lăng tổng, anh cứ để hiểu lầm chòng chất hiểu lầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loveless-marriage/2879331/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.