Bước qua tháng mười một, Bắc Kinh đã trở lạnh từ lâu. Thâm Quyến vẫn một mực giữ cho mình một tiết trời dễ chịu, ôn hoà. Khắp nơi đều trải một màu vàng rực của lá.
Từ khi Hàn Vỹ Phong trở về từ Đức tới giờ, anh chỉ đâm đầu vào công việc rất ít khi cho bản thân một khoảng thời gian thoải mái.
Lục Khuê biết rõ tính cố chấp của anh, nếu là liên quan công việc thì có khuyên nhủ thế nào cũng vô dụng. Vì không muốn Hàn Vỹ Phong gánh vác một mình toàn bộ công việc mà cô cũng hao tốn sức khỏe không ít.
"Leon! Cậu là đang bốc lột sức lao động của mình đó." Cả tháng nay cô đều theo Hàn Vỹ Phong làm trợ lý, một tuần rồi ngày nào cũng tài liệu chất đống thành núi. Cũng may là cô chưa phát điên vì chúng.
Hàn Vỹ Phong không nhìn cô, nhíu mày ngữ khí không mấy quan tâm: "Là cậu tự nguyện, mình cũng chẳng bắt ép."
"Không cảm ơn thì thôi đi, cậu còn nói như vậy?" Lục Khuê than thầm, mặt mày nhăn nhó, nếu biết vậy cô sẽ không cãi lời ba mẹ bay từ Đức xa xôi đến Thâm Quyến làm gì. Bây giờ nghĩ lại cũng thấy bản thân thật ngốc quá đi.
Cô thở dài, quay lại bàn làm việc ngồi xuống với bộ dạng chán chường.
Hàn Vỹ Phong nhìn Lục Khuê bỏ đi như vậy, không thèm nói thêm gì không giống như những lần trước mới thấy lạ mà nghiêng đầu qua máy tính thì phát hiện cô cũng đang nhìn mình. Hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/loveless-marriage/2879321/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.