#86 
Hai tháng sống chung với lão, tôi bị chìm trong những ngọt ngào mà lão dành cho tôi, nhờ đó mà tôi nhận ra mình càng ngày càng yêu lão đến mức không cách nào dứt ra. 
Đang yên đang lành, cô bạn thân của tôi cãi nhau với bạn trai đến mức sắp đường ai nấy đi, yêu nhau hơn bốn năm vẫn không có gì chắc chắn. 
Cô bạn tôi lần đầu tiên suy sụp khóc đến khàn giọng, tôi giải thích cho lão rằng mọi chuyện cấp bách, cần giang hồ cứu nguy trước khi xảy ra chuyện không hay, nhờ vậy mà lão mới dễ dàng gật đầu cho tôi đi uống vài ly an ủi. 
Tôi cùng cô bạn uống hết chai này đến chai khác, chủ đề chỉ có thể trách móc đàn ông dễ thay lòng đổi dạ. 
Uống đến hơn mười giờ tối, bạn trai cô bạn thân gọi điện đến xin lỗi, mười phút sau đã đến đón về. 
Trong lúc tôi cũng định về thì lão bỗng xuất hiện đón tôi. Về đến nhà, tôi chóng mặt nằm xuống sofa nghỉ một lát, lão mang khăn ấm đến lau mặt cho tôi. Tôi mơ màng nhìn lão, vô thức gọi trong cơn say: "Chồng ơi" 
"Hửm?" Lão nhướng mày, mỉm cười dịu dàng như một chàng hoàng tử. 
"Sao đàn ông các anh lại xấu xa như vậy, lúc mới yêu thì nhiệt tình, quen lâu rồi thì thay lòng" 
Lão cười lạnh, trầm tĩnh nói: "Vậy em phải lấy bạn trai người ta mà làm gương, giữ anh cho chặt vào" 
Tôi giơ tay ôm lấy cổ lão, trong người có men cồn bạo dạn hơn bao giờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/love-in-real-life/3095642/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.