#81
Chung cư của lão chỉ cách công ty năm phút đi bộ nên chúng tôi không đi xe, ở công ty chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới, gặp lão tôi vẫn phải cúi đầu chào, lão ăn trưa cùng cấp trên khác, còn tôi ăn cùng đồng nghiệp, chỉ có mấy khi lão sai vặt tôi thì chúng tôi mới ở riêng nói chuyện bình thường.
Tôi cũng không ngờ chúng tôi kín đáo đến mức không một ai nghi ngờ về mối quan hệ này, có điều kể từ lúc lão bênh tôi ra mặt thì mọi người bắt đầu chuyển hướng từ việc lão đì tôi sang thích tôi, không hiểu sao lúc đó tôi có thể giả tạo nói: "Chắc không phải đâu ạ"
Tối đó về nhà tôi hỏi lão: "Sao anh nói sẽ không thiên vị em?"
Lão bình thản gắp đồ ăn trước mặt, nói: "Anh thiên vị em lúc nào?"
"Anh la cô gái kia bênh em còn gì"
Lão buông đũa, ngã người ra lưng ghế hừ lạnh: "Lúc đó anh lấy tư cách chồng chưa cưới bảo vệ vợ chứ không phải sếp"
Tôi buồn cười: "Trở mặt nhanh như bánh tráng"
Lão ngồi thẳng người lại, cầm đũa lên, lầm bầm: "Mặc kệ, ai dám đụng tới em thì nhỏ to gì cũng xử"
Cảm giác được bảo vệ thật sự rất kỳ diệu, vô cùng ngọt ngào, cực kỳ ấm áp, nhưng nghĩ kỹ lại thấy có gì đó không đúng, tôi hỏi lão: "Khi đó anh trùng hợp đi ngang qua?"
"Anh xem camera" Lão hứng thú nói: "Quên phòng anh có hai máy tính rồi à? Một máy làm việc, một máy quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/love-in-real-life/3095638/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.