“Mẹ và Mạch Nhiễm ở lại giữ gìn sức khoẻ. Con sẽ quay về sớm thôi. Mẹ đừng xem drama nhiều quá, cũng đừng hối thúc Mạch Nhiễm có bạn traimãi, nhớ nhắc nó ăn đủ bữa giúp con nhé. Còn điều này”
Bà Triệu cắt ngang lời cô nói, “Mẹ đã thuộc lòng rồi, con cứ an tâmmà đi.” Biết cô lo lắng sẽ nói dông dài vì thế bà cũng chỉ dặn dò ngắngọn, “Mạch Nhiễm cứ để mẹ chăm sóc, con cũng chăm sóc ba người họ thaymẹ nhé! Mẹ yêu con.” Hôn lên trán cô thay cho lời tạm biệt, mặc dù MạchNha không muốn khóc chút nào nhưng nước mắt ở giờ phút chia ly này cứtrực chào ra.
“Con đi nhanh đi, sau khi trở về phải là người phụ nữ mạnh mẽ.” Bà đẩy đẩy cô bước lên bậc thang lên máy bay.
Thấy cảnh này Triệu Tiêu San không nỡ nhưng cũng nắm tay Triệu MạchNha lôi đi, lúc gần vào trong khoang máy bay Tiêu San quay lại nhìn bàTriệu lần cuối, rồi dứt khoát quay đầu kéo Mạch Nha đi.
Một tuần sau tại Paris.
“Chị hai, chị Mẫn đến tìm chị kìa. Dậy đi!” Triệu Tiêu San mở cửaphòng bước vào gọi, nhưng hình như cái người nằm ở trên giường đó chỉbiết ngủ và ngủ.
Trương Mẫn vừa bước vào thấy dáng người dài sọc đang nằm trên giườngngủ nướng, giơ tay ngăn cản Tiêu San, “Để đó cho chị. Lúc nó ngủ nếuđánh thức nó dậy bằng cách của người thường, trời có sập nó cũng khôngquan tâm. Chỉ còn cách này…” Trương Mẫn đi đến leo lên giường, giơ chânđạp lên mặt ai-đó-đang-ngủ-nướng ba cái.
Quả nhiên thân ảnh trên giường động đậy như kháng nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/love-again-yeu-lai-tu-dau/74869/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.