Xe cấp cứu đã đến ngay trước căn biệt thự, vệ sĩ nhanh chóng đỡ TốngGia Dịch lên băng ca đẩy vào khoang bệnh nhân. Đằng sau là Thuyên NhãHinh tay đầy máu thẫn thờ theo sau. Triệu Mạch Nha vốn định đi cùng độtnhiên tiếng trẻ con khóc lọt vào tai mình, cô bừng tỉnh !
Gấp gáp hụ còi chạy đi mất. Trong sân vườn rộng lớn chỉ còn một mìnhcô đứng yên, xung quanh chỉ còn nghe thấy tiếng gió thổi, lá cây ma sátvào nhau kêu xào xạc.
Sự im lặng chết chóc lan toả khắp không khí chung quanh căn biệt thự, Hoa Mộc Lan buồn bã rơi xuống trên vai đánh thức Mạch Nha đang rơi vào trầm tư. Cô ngước mắt, nhìn vào ánh mắt trời chói chang, giọng nói không biết vì phấnkhích hay run rẩy mà biến đổi thật khác lạ. “Con à, mẹ sắp đòi lại côngbằng cho con rồi đây.”
Một cánh Hoa Mộc Lan khác nữa lại rơi xuống, cánh hoa tinh khiếttrắng muốt như tuyết vào mùa Đông ba năm trước ở thành phố K*, mỉm cườicô giơ tay bắt lấy. “Tự ảo tưởng một tương lai thật tốt đẹp, là điều màngười phụ nữ thực tế không bao giờ làm. Bởi vì họ biết tương lai tốt đẹp đó vốn không dành cho mình.” Cô thẳng tay bóp nát cánh hoa, rồi thả tay để nó rơi tự do, dứt khoát xoay người tiến vào biệt thự.
* : thành phố K toà nhà B là căn nhà cũ của Mạch Nha và Gia Dịch ở.
Buổi trưa.
Mất cả buổi sáng để chở hai đứa nhỏ về Triệu gia, cô nhờ mẹ và TiêuSan chăm sóc thay mình, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/love-again-yeu-lai-tu-dau/2062462/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.