Tiếng ồn bên ngoài càng lúc càng to, Raven nhíu mày nhín lên trần, do dự một chút vẫn đắp chăn lại cho Sol ngay ngắn rồi đi ra. Đập vào mắt là phòng khách đầy ấp người, bên ngoài cửa cũng có rất nhiều người đang chờ, nhìn vào trong bằng ánh mắt đề phòng cùng cảnh cáo.
Raven liếc mắt nhìn một vòng, liền thấy ngay Christian chật vật bị trói, bắt ngồi trên một chiếc ghế gần đấy, hắn sửng sốt một chút rồi đi lại trước mặt ông ta.
- Sao ông lại ở đây? Ông theo dõi chúng tôi?
- Hừ! Cái đồ sói mắt trắng, tao nuôi mày lớn mà mày lại phản bội tao, khốn kiếp!
Raven khép lại đôi mắt, không do dự đáp:
- Vì việc làm của ông khiến tôi kinh tởm!
- Phụt... ha ha... kinh tởm! Nếu mày biết mẹ mày đã làm những gì thì sẽ không nói những việc tao làm là kinh tởm đâu!
Raven mở to mắt nhìn Christian:
- Có ý gì?
- Ý gì? Năm đó nếu tao không nhặt mày về, mày đã bị chính mẹ ruột của mình bán cho bọn buôn người. Bà ta là một con điếm, không hơn không kém! Bà ta chỉ yêu tiền, đến cả con ruột của mình cũng không tha! Ha ha.
- Ông... những việc ông làm còn tàn nhẫn hơn!
- Hừ! Tao đang cống hiến cho khoa học một công trình to lớn, mày thì biết gì?
- Ông chỉ đang thỏa mãn chính bản thân mình bằng xương máu của người khác mà thôi! – Raven lắc đầu, không muốn nói nữa.
- Mày ở đây, chắc là hai thằng con hoang kia cũng ở đây đúng không? Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lous-family-he-liet-bo-4-dau-chan-nguoi-tinh/1320306/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.