New York –Tổng bộ tập đoàn Lous.
Một thân hình cao lớn giấu mình bên dưới bộ vest xanh đen dày dặn, được cắt may khéo léo bởi thợ may thủ công của Ý. Mái tóc màu đồng dưới ánh hoàng hôn như được nhuộm một màu quyến rũ, đôi mắt anh nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ, một đôi mắt đượm buồn man mát đau thương.
Cửa phòng bất chợt mở ra, Adam đưa mắt nhìn người vẫn đứng lặng thinh thật lâu đằng ấy, thầm thở dài.
- Em vẫn chưa về sao?
Mad quay lại nhìn anh, rất nhanh giấu đi sự đau thương trong đôi mắt ấy, cười mỉm hỏi lại:
- Anh chuẩn bị về à?
- Ừ! Công việc còn khá ít, về nhà làm cũng được. Em cũng mau về đi!
- Vâng! – Mad gật đầu, chờ Adam đi mất mới trở lại chiếc ghế xoay sau bàn làm việc, châm một điếu thuốc, đưa lên môi...
Từ sau khi Denis mất tích, anh không còn tâm trí để giảng dạy ở trường nên quyết định xin nghỉ. Vì ở nhà mãi khiến các bố lo lắng nên Adam bắt anh đến tập đoàn giúp đỡ, nhưng hầu hết thời gian anh chỉ ngồi ngẩn người mà công việc hoàn toàn do Adam xử lý. Ít ra thấy người khác bận rộn, anh không suy nghĩ nhiều về người con trai ấy.
Người ấy... đã xa anh sáu năm rồi và một chút tin tức đều tìm không thấy.
Đã rất nhiều đêm anh bừng tỉnh giấc, nụ cười tinh khôi của Denis vẫn hiện hữu rất rõ ràng trước mắt anh nhưng chạm hoài không tới. Anh rất nhớ cậu, nhớ đến muốn biến bản thân mình thành mất trí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lous-family-he-liet-bo-4-dau-chan-nguoi-tinh/1320303/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.