Chiếc áo sơ mi màu đen đoán chừng là bị rách trong lúc dây dưa với Thượng Kha vừa rồi. Hai nút áo dưới cổ áo bị đứt, lộ ra cần cổ thon dài cùng xương quai xanh xinh đẹp của Mộc Lạp Lạp. Màu da trắng nõn dưới ánh đèn neon ngoài cửa sổ tự dưng có vài phần quyến rũ.
Hơn nữa ửng đỏ khả nghi ở trên mặt Mộc Lạp Lạp cũng chưa hoàn toàn tan biến, toàn thân cô đều tản ra sức quyến rũ kinh tâm.
Nhưng bản thân cô không ý thức được chút nào. Cũng bởi vì mới vừa rồi lôi kéo Phó Cảnh Phi đi quá mau, cảm thấy có chút nóng nực, thậm chí lửa cháy đổ thêm dầu kéo kéo cổ áo của mình: “Rõ ràng đã mùa thu rồi, sao vẫn còn rất nóng…”
Ánh mắt của Phó Cảnh Phi lập tức tối sầm xuống.
“Ôi chao, chờ một chút trở về em nhất định không thể không coi chừng anh ăn cơm, không biết dì Xảo có nấu cơm tối không? Em đã nói trước tối này không về, nếu dì ấy không có nấu cơm, anh chờ nữa cũng chỉ có thể tiếp tục đói bụng? Em gọi điện thoại cho dì ấy trước…” Không hiểu sao trở nên nói huyên thuyên, Mộc Lạp Lạp lấy điện thoại di động ra định gọi điện thoại về Phó gia.
Thế nhưng Phó Cảnh Phi bỗng vươn tay giữ lấy cổ tay của cô, khàn giọng nói: “Không cần làm phiền dì ấy.”
“Vậy anh định tiếp tục đói bụng sao?”
Phó Cảnh Phi nói: “Chút nữa tuỳ tiện mua một ít đồ ăn ven đường.”
“Anh lại còn muốn ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lot-xac/1993875/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.