Ngay lập tức mặt Mộc Lạp Lạp đỏ lên, xoay người bụm lỗ tai: “Phó Cảnh Phi, anh mới vừa nói cái gì, em không có nghe được! Em muốn về phòng…”
Phó Cảnh Phi làm sao chịu buông tha cô đơn giản như vậy, cánh tay mạnh mẽ xoay vai cô qua, thở ra khí nóng ở bên tai cô, giọng trầm thấp: “Phải không, vậy có muốn tôi lặp lại lần nữa?”
Mộc Lạp Lạp cảm thấy hôm nay Phó Cảnh Phi không biết là lạ ở chỗ nào, có lẽ bởi vì cái hôn kia ở trên xe lúc đi về đã khiến một sợi dây nào đó của anh bị đứt. Phó Cảnh Phi không hề che giấu tâm tình như vậy, tính xâm lược càng gia tăng hơn trước, trong ánh mắt nhìn chằm chằm Mộc Lạp Lạp viết đầy nóng bỏng khiến cô kinh hồn táng đảm.
Nhưng bộ dáng như thế này của Phó Cảnh Phi đều tràn đầy sức quyến rũ làm say lòng người hơn trước, đôi mắt kia như ẩn giấu ngôi sao sáng ngời.
“Phó Cảnh Phi…” Sắc mặt Mộc Lạp Lạp đỏ giống như là sắp nhỏ máu, cùng với ngũ quan vốn xinh đẹp của cô càng thêm đẹp kinh người.
Ngọn lửa nóng bỏng trong mắt Phó Cảnh Phi chợt loé lên, cuối cùng cũng dần dần biến mất trong đáy mắt, chỉ còn lại một mảnh trầm tĩnh sâu không thấy đáy.
Anh xoa xoa tóc Mộc Lạp Lạp: “Đi ngủ đi.”
Mộc Lạp Lạp “Ừ” một tiếng, sau đó lại nói: “Đến lúc đó đi nhà của anh… Tuy rằng không biết sẽ nảy sinh chuyện gì, nhưng có anh ở đây… Thật sự không có gì đáng sợ.”
Đây cũng là lời bây giờ cô muốn nói nhất cho Phó Cảnh Phi, có Phó Cảnh Phi bên cạnh, quả thật không có gì đáng cho cô sợ.
Mộc Lạp Lạp cho rằng mình bây giờ đã có thể không để ý tới những thứ đó. Bất kể là châm biếm hay khinh thường, đối với cô mà nói cũng không có bất cứ ảnh hưởng mang tính thực chất gì. Phó Cảnh Phi từng nói, không có liên quan gì với cuộc sống của cô.
Nhất là có người mạnh mẽ như Phó Cảnh Phi theo ở bên cạnh, càng không có gì phải sợ hãi.
Hơn nữa, những lời này của Phó Cảnh Phi thật đúng là khiến cô có chút cảm động nho nhỏ.
Mộc Lạp Lạp chưa từng nếm thử cảm giác toàn tâm tín nhiệm một người như vậy, khác với mù quáng tin tưởng Ngôn Viễn ở kiếp trước, bây giờ tâm tình đối với Phó Cảnh Phi là được xây dựng trên những tín nhiệm này. Phó Cảnh Phi không ngừng dùng hành động trước sau chưa từng thay đổi nói cho cô biết: mặc kệ gặp phải cái gì, anh đều là người có thể cho cô giao ra lưng mình.
Trên thực tế từ ngày sống lại trở đi, Mộc Lạp Lạp cũng đã biết trong cuộc đời kiếp này của cô đều không thể thiếu Phó Cảnh Phi.
Anh trở thành an ủi lớn nhất trong cuộc sống hiện giờ của cô.
Phó Cảnh Phi nói được làm được, thật sự không trêu chọc Mộc Lạp Lạp nữa, sau khi nói ngủ ngon thì vào phòng của mình, thậm chí không có yêu cầu một nụ hôn chúc ngủ ngon.
Anh chưa bao giờ thật sự ép buộc Mộc Lạp Lạp làm chuyện gì bất lợi đối với cô, cho dù là giam giữ cô, cũng là vì anh nhìn trên phương diện tuyệt đối vô hại với Mộc Lạp Lạp.
Nhưng kiếp trước Mộc Lạp Lạp có loại kiêu căng ngạo mạn của tiểu thư nhà giàu, cảm thấy mình không có chuyện gì không thể, không có chuyện gì không làm được, cho nên mới chán ghét những chuyện Phó Cảnh Phi đã từng làm vì cô.
Bây giờ nghĩ lại chỉ biết rất bất đắc dĩ, không thể không cảm thán lần nữa, cô của quá khứ sao mà ngu như vậy?
Vừa rồi kiếm cớ nói muốn quay về phòng ngủ, thật ra giờ này Mộc Lạp Lạp căn bản là ngủ không được. Tuy rằng cô không phải là cú mèo, nhưng thật sự ngủ rất khuya.
Cô lặng yên lướt weibo một hồi, liếc mắt liền thấy đứng đầu trên bảng danh sách tất cả đều là tin tức một teen idol đặc biệt nổi tiếng gần đây, nào là nhận bộ phim truyền hình gì, tham gia lễ trao giải gì, dù sao cũng làm ầm ĩ một mảnh trên weibo.
Mộc Lạp Lạp chú ý một hồi rồi lui ra, nảy sinh ý nghĩ bất chợt, liền thông qua danh sách follow lần lượt nhìn từng cái.
Trong weibo của cô cũng không có quá nhiều người quen, mặc dù cô thường xuyên chơi, nhưng cũng không mấy qua lại cùng người ta, đến nay số lượng status đăng của weibo vẫn ở vị trí duy trì, cho nên người follow cũng ít đến thấy thương.
Chỉ có lúc đầu mới vừa chơi thì một ít người quen follow, đều là trong giới nhà giàu ở thành phố Long. Từ sau khi cô bị đuổi ra khỏi nhà thì không còn gặp lại những người này nữa.
Thậm chí đối phương cũng đã huỷ bỏ follow cô, nhưng không có xoá cô, vì vậy cô còn có thể thấy status của đối phương.
Đang lung tung xem lướt qua không có mục đích, Mộc Lạp Lạp chợt phát hiện cái gì.
Có một thiên kim tiểu thư từng cùng party với nhau, Mộc Lạp Lạp xem status gần đây nhất của cô ta trong weibo, thế mà xuất hiện ảnh chụp của Mộc Diệp, chắc là cùng nhau tham gia tiệc gì đó, mọi người đều ăn mặc đẹp lộng lẫy, thậm chí ngay cả Mộc Diệp trong hình thoạt nhìn cũng là một mỹ nhân.
Sau đó thông qua người tag, Mộc Lạp Lạp phát hiện tài khoản weibo của Mộc Diệp.
Mộc Lạp Lạp nhấn vào xem, cũng không có gì đặc biệt, đều là trích đăng nội dung một số tài khoản thị trường, cộng thêm thỉnh thoảng một số ảnh có lẽ là tự chụp trong cuộc sống. Tiếp tục nhìn một lượt, Mộc Lạp Lạp kinh ngạc nhất chính là số lượng người follow ả thật đúng là không ít, dưới mỗi bài đăng đều có hồi âm khả quan.
Chút tò mò trong đầu Mộc Lạp Lạp bỗng nhiên nổi lên, cô luôn cảm thấy người như Mộc Diệp không chỉ có một tài khoản weibo mới đúng. Trong cái weibo thường dùng này hầu như không có gì đặc biệt, mà dựa theo tính cách của ả, chắc chắn làm gì cũng đều có phòng bị, hoặc là nói chuyện yêu thích gì đều để dành riêng.
Vì vậy Mộc Lạp Lạp kiên nhẫn kiếm tìm những manh mối có khả năng ở trên weibo của ả. Cuối cùng, thật đúng là bị cô phát hiện.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]