Quả thật, gia đình ưu việt giàu có mang đến cho Mộc Lạp Lạp cuộc sống tốt hơn rất nhiều người thường, nhưng cho dù là phú nhị đại nhưng vẫn có rất nhiều “bùn loãng không trát được tường”, cho nên nói rốt cuộc vẫn phải là dựa vào bản thân.
Bây giờ Mộc Lạp Lạp không cách nào dựa vào Mộc gia nữa, nhưng đây cũng không có nghĩa là cuộc đời cô sẽ bị huỷ. Cho dù không có Phó Cảnh Phi, cô muốn cuộc sống tốt hơn cũng không phải là không có khả năng, tuy nhiên có lẽ mức sống sẽ chênh lệch vô cùng lớn.
Bởi vậy khiêu khích của Y San đối với cô mà nói rất buồn cười.
Y San bị Mộc Lạp Lạp phản kích, cười rất châm chọc: “Xì, xem ăn mặc bây giờ của cô, không phải là quần áo đắc tiền gì, giỏ xách cũng chỉ là đồ rẻ tiền, chắc chắn là cuộc sống không tốt.”
Bởi vì không muốn quá nổi bật ở công ty nên lúc Mộc Lạp Lạp đi làm đều chọn quần áo nhìn không ra nhãn hiệu, tất cả thiết kế đều rất khiêm tốn, tuy nhiên đường may cùng vật liệu đều vô cùng tốt, nhưng người bình thường dĩ nhiên nhận không ra.
Về phần giỏ xách, Mộc Lạp Lạp lại không biết mình mang cái giỏ mười mấy vạn. Đồ cô mua lúc trước đều để ở Mộc gia không có mang đi, thế nhưng Phó Cảnh Phi vẫn phái người mua cho cô rất nhiều loại mới, chỉ là không phải cô chọn mà thôi.
Thấy Mộc Lạp Lạp không trả lời, Y San càng thêm xác định, liếc mắt vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lot-xac/1993819/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.