Cho nên sáng hôm sau thức dậy, khi Mộc Lạp Lạp kinh ngạc phát hiện mình lại nằm ở bên cạnh Phó Cảnh Phi thì rất buồn bực.
Cô rốt cuộc làm thế nào chạy đến trên giường của Phó Cảnh Phi?
Phó Cảnh Phi vừa thức giấc, ánh mắt vẫn còn mang theo lười biếng, tiếng nói cũng khàn khàn của lúc mới thức, hấp dẫn một cách khó hiểu.
Anh nói: “Anh đã ngủ từ rất sớm.”
Ngụ ý, không biết cô làm thế nào chạy đến trên giường của anh nữa.
Mộc Lạp Lạp dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Phó Cảnh Phi: “Không có khả năng.”
Mặt Phó Cảnh Phi bình tĩnh: “Thật.”
Anh vốn ngủ sớm, nhưng mà nửa đêm thức dậy, thuận tiện ôm cô vào, thế thôi.
“Không phải là tự em chạy tới chứ… Sao em không nhớ là em có thói quen mộng du.”
Phó Cảnh Phi tiếp tục bình tĩnh phụ hoạ: “Rất có thể.”
Mộc Lạp Lạp cười khan một tiếng: “Haha, phải không.”
Phó Cảnh Phi như đinh đóng cột: “Đúng vậy.”
Trán Mộc Lạp Lạp toát mồ hôi lạnh, trực tiếp lấy gối nằm bịt đầu Phó Cảnh Phi, cả người đều đè lên gầm gừ: “Phó Cảnh Phi, anh có cần ấu trĩ như thế hay không hả! Em cũng không phải là đứa con nít ba tuổi! Ai mộng du mà vẫn đem chăn tới cùng chứ hả!”
Thế nhưng một giây kế tiếp, Mộc Lạp Lạp đã bị Phó Cảnh Phi chuyển đổi vị trí. Phó Cảnh Phi cầm lấy hai tay cô chống ở đầu giường, thân thể nóng hổi kề sát cô, mắt nhìn chăm chú: “Cho nên?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lot-xac/1993697/chuong-153-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.