Trong phòng đột nhiên yên tĩnh, Trịnh Hải Dương cầm chén để sang một bên, lấy khăn giấy lau tay, không thúc giục cậu. Hàn Nhất tựa vào giường, đầu óc quay cuồng, nghĩ thế nào cũng không bỏ qua đề tài đó được.
Nhưng hiển nhiên Trịnh Hải Dương hiểu rõ cậu, nhìn cậu nằm đó không có biểu tình gì, nói: "Em có phải đang nghĩ chuyện gì đó để qua mắt anh, đúng không?"
Hàn Nhất: "Sao có thể?"
Trịnh Hải Dương: "Vậy em thật sự không có gì muốn nói cho anh sao?"
Hàn Nhất rụt người dưới chăn bông, hai tay cũng chui vào chăn: "Em đau đầu, muốn ngủ."
Trịnh Hải Dương nhìn cậu trượt xuống, đột nhiên nói một câu: "Hôm qua có phải là do em nghĩ đến đối tượng mình thầm mến đến độ trằn trọc nên mới đâm ra cảm lạnh?"
Hàn Nhất bị sặc nước miếng của bản thân, nghẹn ho đến đỏ mặt, Trịnh Hải Dương vừa giúp cậu vuốt ngực nhuận khí vừa ra vẻ đã hiểu nói: "Thì ra là thế."
Hàn Nhất lớn vậy rồi, mà lần đầu tiên lại gặp trường hợp làm cậu lúng túng không biết giải quyết thế nào, cậu nghĩ lúc này nếu trước mặt là Bí Đao thì chắc chắn cậu đã vững như Thái Sơn rồi, tay già đời tình trường cùng loại vừa mới bắt đầu yêu thầm khẳng định không giống nhau.
Hàn Nhất ho khan một trận, không biết nói tiếp với anh thế nào, nhấc chăn lên chui vào, đầu vùi vào gối làm rùa đen rụt đầu.
Chiêu này không được khí phách lắm, nhưng Trịnh Hải Dương thấy vậy cũng chẳng hỏi nhiều, anh nghĩ thằng bé khó chịu, hiện giờ yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lot-xac-song-lai/1182702/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.