Nửa năm tiếp theo của Trịnh Hải Dương bị người nhà xem như bồ tát mà cúng.
Dịch Nguyên Sinh được cứu, một đống nợ của kế hoạch quang phục cũng được quốc gia tiếp nhận, bởi vì là hình thức tham cổ (tham gia cổ phần) và đầu tư vào phương án hệ thống lưới điện, cho nên chẳng những giải quyết được nợ ngân hàng mà Lâm Quân còn được bồi thường cho một khoảng tiền không nhỏ, tuy không hoàn toàn bù đắp được những khoản mà Lâm Quân đã đầu tư vào dự án này, nhưng tốt xấu gì thì cũng không cần trả tiền cho ngân hàng, cũng có thể triệt để buông tay với cái dự án này.
Công ty điện lực tiếp nhận khá nhanh, phòng thực nghiệm, thiết bị, thành quả nghiên cứu cùng các nghiên cứu viên của bộ phận đều được mang đi cả, bọn Trịnh Bình với Lâm Quân còn ký một hiệp định bảo mật, rằng trong vài thập niên tiếp theo bọn họ cũng sẽ không tiết lộ bất cứ chuyện gì liên quan đến kế hoạch quang phục.
Có thể phủi tay để kế hoạch này cho quốc gia ôm, Lâm Quân bọn họ đều thở phào nhẹ nhõm, hôm Hồ Chí Văn mang theo học sinh của ông rời đi còn thể hiện sự cảm ơn với Lâm Quân.
Lâm Quân không phải loại tình cảm dây dưa, hắn cảm thấy Hồ Chí Văn rât buồn cười, lúc này trong lòng lại có tâm tư? Nhưng Lâm Quân thật sự không biết Hồ Chí Văn đang cảm xúc vì cái gì.
Hồ Chí Văn bắt lấy tay Lâm Quân, cảm khái từ tận đáy lòng: "Ông chủ Lâm thật sự cảm ơn anh, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lot-xac-song-lai/1182693/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.