Editor: Manh Manh
Beta: Uyên
- ----------------------------------------
Trịnh Bình cùng Trình Bảo Lệ trở lại quê nhà tỉnh thành, gần hai năm không về, tất cả tựa hồ không có gì thay đổi, nhà ga vẫn giữ bộ dáng như thế, xung quanh đường phố cũng không có quá nhiều biến hóa, thành thị dường như không trải qua sự gột rửa của thời gian, ở bề ngoài xem ra vẫn chưa có chút dấu hiệu của sự lột xác.
Trình Bảo Lệ bọn họ mang theo một đống đồ vật, nhấc lên xe xích lô, ngồi xe trở lại khu tập thể công nhân viên xưởng dầu Chí Công.
Ngày bọn họ trở về cũng không phải là cuối tuần, ban ngày trên sân cũng không có mấy ai, vừa mới qua Tết nhiệt độ vẫn chưa tăng lên, chẳng có ai rảnh rỗi tự nhiên hơi đâu ra ngoài lắc lư. Trên sân chỉ có một bóng người duy nhất, Trần nãi nãi ở dưới lầu vừa vặn mới nhặt rau xong, chuẩn bị xách ghế con trở về nhà. Truyện chỉ có tại Ý VỊ NHÂN SINH.
Trình Bảo Lệ cùng Trịnh Bình mang theo một đống đồ đạc này nọ, đi ra từ ngõ rẽ, vừa liếc mắt liền nhìn thấy Trần nãi nãi, Trình Bảo Lệ lập tức gọi lớn: "Trần nãi nãi!!"
Trần nãi nãi sợ hết hồn, vội vàng quay đầu, định thần nhìn lại, sững sờ, do dự rõ ràng, nhưng hai chữ "Bảo Lệ" bên miệng suýt chút nữa bật thốt ra. Trần nãi nãi bị lão thị, nhìn xa so với nhìn gần càng rõ hơn, Trình Bảo Lệ bọn họ càng tới gần, Trần nãi nãi trái lại lại càng không thể nhìn rõ như ban nãy.
Bà nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lot-xac-song-lai/1182667/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.