Editor: Diệp Hạ
Lúc này đã khá muộn, nhưng Trình Mộc Quân vẫn chưa đi ngủ như mọi ngày.
Lát nữa là đến sinh nhật 18 tuổi của Lục Thượng, mấy ngày trước Lục Thượng đã nói muốn vượt qua mốc thời gian trọng đại này cùng với hắn.
Ăn tối xong, Lục Thượng kêu Trình Mộc Quân về phòng chờ y, nhưng tới gần rạng sáng rồi mà vẫn chưa thấy động tĩnh gì.
Hắn đang định gọi điện thoại, như có thần giao cách cảm, vừa mở điện thoại lên Lục Thượng đã gọi đến.
Trình Mộc Quân ấn nhận.
"Alo?"
"Nhanh nhanh nhanh, ra ngoài ban công xem đi."
Căn biệt thự này chỉ có hai phòng, ưu điểm là bên ngoài có ban công rất lớn, đứng trên ban công có thể nhìn thấy bờ cát và biển rộng.
Trình Mộc Quân cầm điện thoại đi ra ngoài.
Sau đó, hắn nhìn thấy từng đóa pháo hoa nổ tung trên bờ biển tối đen đằng xa.
Hình như pháo hoa được làm riêng, sau khi bay lên không thì nổ thành mấy chữ.
CMY*.
(*) Chữ đầu pinyin tên anh Quân
Sau đó lại có mấy đóa pháo pháo hoa nữa được đốt lên, bay lên không trung tạo thành một hàng chữ tiếng Anh.
Một câu tỏ tình tôi thích cậu bằng tiếng Anh, chữ "thích" ở giữa được thay thế bằng một trái tim màu hồng nhạt.
Trình Mộc Quân nhìn pháo hoa, cảm thấy hơi buồn cười, cũng không biết Lục Thượng học được mấy trò này ở đâu.
Thật sự là... hơi ấu trĩ.
Ở đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-xe-du-phong-ooc-mat-roi/3554422/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.