Editor: Diệp Hạ
Một tiếng quạ đen nỉ non xé toạc màn đêm.
Bấy giờ Trình Mộc Quân mới hoàn hồn, chậm chạp cúi đầu, nhìn mái tóc rối tung và vạt áo nửa mở của mình.
Còn cả, đôi chân trần đặt trên hành lang.
Hắn là quỷ, tất nhiên sẽ không bị dơ chân vì không đeo giày, chỉ là cảm giác này thật không tốt.
Trình Mộc Quân nhíu mày, kéo quần áo lại rồi đi gõ cửa: "Giày của ta!"
Giọng nói truyền ra vẫn bình tĩnh như giếng cổ, không lên xuống chút nào: "Sắc trời đã tối, ngày mai bần tăng trả lại."
Trình Mộc Quân trợn trắng mắt, nghĩ thầm ở địa bàn của ta mà kiêu ngạo như vậy, phải cho tên hoà thượng này biết tay mới được. Hắn nhấc chân lên đá cửa, lại bị một luồng ánh sáng dịu nhẹ đẩy ra bên ngoài vài bước.
Nguồn lực này tới đột ngột, Trình Mộc Quân không kịp chuẩn bị, thế là lảo đảo bay ra ngoài.
"......"
Trình Mộc Quân giận tới bật cười, quái gở nói: "Ngày mai khi tia nắng đầu tiên xuất hiện, nếu không thấy giày, ta sẽ lột sạch rồi treo ngươi trong rừng hoa đào cho mọi người thưởng thức!"
Lần này trong phòng không còn âm thanh nào khác, ánh nến cũng tắt.
Trận chiến mở màn thất bại, Trình Mộc Quân cũng chỉ biết nổi giận đi về phòng của mình.
Hắn lăn qua lộn lại ở trên giường, vẫn cảm thấy quá tức giận: "Tịch Minh, không làm ngươi phá giới thì Trình Mộc Quân ta sẽ nghỉ tu quỷ."
Hệ thống nghe thấy run bần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-xe-du-phong-ooc-mat-roi/3554389/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.