Editor: Diệp Hạ
Hai ngày sau, Lâm Viễn Ngạn được chuyển sang phòng bệnh bình thường, vẫn không tỉnh lại.
Vẫn theo ý của mẹ Lâm, Nguyễn Miên phụ trách việc chăm sóc.
Nhưng khác lần trước ở chỗ, Trình Mộc Quân có thể đi thăm hỏi, không ai có thể ngăn cản hắn.
Nguyên nhân, tất nhiên là do chiếc nhẫn trên ngón giữa của hắn.
Hôm nay cũng vậy, Trình Mộc Quân tới bệnh viện, lại không vội đi đến phòng bệnh ngay, mà là ngồi ngẩn ngơ trong khuôn viên bệnh viện.
Trình Mộc Quân cúi đầu xoay chiếc nhẫn trên ngón giữa.
Chiếc nhẫn có cấu tạo khá đặc biệt, hình như có cơ quan nào đó, vừa khít ôm chặt lấy ngón tay.
Nói dễ hiểu là dùng cách bình thường thì sẽ không tháo xuống được.
Người thể mang lên và tháo xuống, phỏng chừng chỉ có Lâm Viễn Ngạn. Cho nên ngày đó, lúc mẹ Lâm muốn đuổi hắn ra ngoài, mấy vệ sĩ nhìn thấy chiếc nhẫn này xong lập tức ngừng lại.
Có người dừng lại trước mặt Trình Mộc Quân, chào hỏi: "Anh Mộc Quân."
Trình Mộc Quân ngẩng đầu, nhìn thấy Lâm Dật Hành đứng trước mặt mình, "Cậu đến rồi à? Phòng bệnh ở bên kia."
Hắn chỉ một hướng, Lâm Dật Hành lại không động đậy, mắt nhìn vào ngón tay Trình Mộc Quân.
"Đây là?"
"Hửm?"
Lâm Dật Hành ngó nghiêng xung quanh, xác định không có ai mới nhỏ giọng nói: "Vốn dĩ việc này không nên nói ra, nhưng mà chú nhỏ cũng đã đưa nhẫn cho anh rồi thì chắc không sao đâu. Đây là chiếc nhẫn đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-xe-du-phong-ooc-mat-roi/3554368/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.