Chưa đến tám giờ sáng, Mạnh Chiêu và Lục Thời Sâm đã bước vào văn phòng điều tra tội phạm.
Trình Vận đang đứng tại vị trí làm việc, cầm ống nghe của điện thoại nhấn phím, vừa thấy Mạnh Chiêu đi vào, cô vội ngẩng đầu nói: “Anh Chiêu, Nhậm Tuấn tắt máy rồi!”
“Không liên lạc được?” Mạnh Chiêu đi tới, nhận lấy ống nghe điện thoại từ Trình Vận, gọi lại lần nữa dựa theo dãy số, trong ống nghe vang lên giọng nữ máy móc nhắc nhở. Anh buông ống nghe xuống, nhập một dãy số vào điện thoại gửi cho Trương Triều: “Anh Triều, định vị giúp em vị trí xuất hiện cuối cùng của số điện thoại này.”
Bên kia trả lời lại một biểu cảm “ok” trong giây lát.
Mạnh Chiêu cất điện thoại, nhìn về phía Trình Vận nói: “Hôm qua bảo em chỉnh sửa lại tài liệu liên quan của Dược phẩm Lâm Giang thế nào rồi?”
“Em chỉnh sửa xong cả rồi.” Trịnh Vận đưa xấp tài liệu trên bàn cho Mạnh Chiêu.
Mạnh Chiệu nhận lấy tài liệu, nhanh chóng xem một lần cùng với Lục Thời Sâm.
“Dược phẩm Lâm Giang, người sáng lập là Nhậm Hải và… Lý Như? Chủ tịch đời thứ nhất vậy mà không phải Nhậm Hải? Người phụ nữ tên Lý Như này là ai?” Mạnh Chiêu nhìn về phía Trình Vận.
“Là mẹ của Nhậm Tuấn, lúc đó Nhậm Hải và Lý Như cùng nhau lập nghiệp, người chủ đạo không phải Nhậm Hải mà là Lý Như, tiếng tăm và danh vọng của Lý Như ở công ty rất cao, chiếm quyền kiểm soát tuyệt đối.”
“Trước khi chết có phải Lý Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-vo-boc/3610402/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.