Phát hiện có lẽ mình đã rơi vào bẫy, Mạnh Chiêu nói với Chu Kỳ Dương và Trình Vận: “Hai đứa mau đến nơi khác điều động lực lượng cảnh sát, có thể tìm được mấy người thì tìm nấy người.”
Nhìn thấy tất cả sát thủ bị bắt giữ vào xe cảnh sát, lúc này Nhậm Bân mới xoay người, đi về phía Mạnh Chiêu, cúi người phủi bụi trên người cho anh: “Sợ rồi phải không.”
“Rõ,” Đầu bên kia điện thoại Chu Kỳ Dương đáp, “Bọn em đi ngay.”
Chương 114
Sau lưng, Lục Thời Sâm đi tới, nhận ra vẻ mặt Mạnh Chiêu không đúng, hắn hỏi: “Sao vậy?”
Sắc mặt Lục Thời Sâm cũng trở nên lạnh lùng theo: “Nếu như tối qua bám theo Nhậm Bân đã bị phát hiện, vậy chúng ta có khả năng đã rơi vào bẫy, mà một người có khả năng đặt cái bẫy thế này, chỉ có thể là…”
“Tất cả lực lượng cảnh sát cục thành phố và xung quanh đã bị điều đi từ trước,” Mạnh Chiêu nhìn Lục Thời Sâm, đôi mắt thoạt trông đen kịt trong màn đêm, “Anh có cảm thấy đây là trùng hợp không?”
Nhậm Bân hơi giật mình, nhìn về phía Lục Thời Sâm, cảnh giác nói: “Cậu nói gì?”
Sắc mặt Lục Thời Sâm cũng trở nên lạnh lùng theo: “Nếu như tối qua bám theo Nhậm Bân đã bị phát hiện, vậy chúng ta có khả năng đã rơi vào bẫy, mà một người có khả năng đặt cái bẫy thế này, chỉ có thể là…”
Mạnh Chiêu lập tức ý thức được, ánh sáng mạnh có thể chiếu lấp lóe với tần số cao này, không phải đèn pin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-vo-boc/3610398/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.