Nghĩ đến đây, dãy số nước ngoài đã có vẻ không quan trọng nữa.
Rốt cuộc Lục Thời Sâm có phải người nghe điện thoại không, mới là một chuyện cần làm rõ nhất hiện tại.
“Suy nghĩ lâu như thế, quyết định xong chưa?” Lục Thời Sâm phá vỡ sự yên tĩnh.
Mạnh Chiêu thẳng thắn trả lời: “Có thể làm giao dịch, nhưng trước đó, cậu cũng phải trả lời câu nỏi của tôi.” Quan trọng hơn hết vẫn là nói lời khách sáo trước, Mạnh Chiêu nghĩ.
“Được.” Lục Thời Sâm cũng rất thẳng thắn.
“Cậu hỏi điện thoại của người chết làm gì?”
“Chỉ muốn biết trạng thái cuối cùng của điện thoại kia là im lặng hay trạng thái khác.”
“Cụ thể hơn đi.” Mạnh Chiêu nói.
“Tôi nhớ lúc tôi gọi cuộc điện thoại kia, đợi một lúc lâu đối diện mới nhận,” Lục Thời Sâm dừng lại một lát rồi nói tiếp, “Nếu như là chuông hoặc là trạng thái rung, hung thủ không khỏi to gan quá.”
Đây đúng là một mạch suy nghĩ, Mạnh Chiêu thay mình vào trạng thái tâm lý của hung thủ, sau khi thực hiện hành động gϊếŧ người, cho dù là tay già đời tố chất tâm lý mạnh mẽ bao nhiêu, cũng sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế tránh né người khác. Giả thiết điện thoại của Chu Diễn để chuông hoặc trạng thái rung, như vậy mỗi một giây đợi kết nối điện thoại, hung thủ đều có khả năng bị lộ.
Cho nên, bất kể hung thủ lựa chọn bắt máy hay cúp máy, cũng sẽ đưa ra phản ứng ngay lập tức, mà không phải để mặc chuông điện thoại vang mãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-vo-boc/3591835/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.