Không đúng, thằng cha này từng luyện võ! Vượt ngoài dự đoán của Mạnh Chiêu, Lục Thời Sâm phản ứng cực nhanh, vừa nghiêng người né một đạp của Mạnh Chiêu, đồng thời giơ tay bắt lấy bắp chân của Mạnh Chiêu.
Mạnh Chiêu ngã về phía Lục Thời Sâm đồng thời dùng cùi chỏ phát lực, ôm lấy cổ Lục Thời Sâm. Đánh lén từ phía sau biến thành đánh giáp lá cà.
Thành tích chiến đấu của Mạnh Chiêu ở trường cảnh sát là số một số hai, nhưng bởi vì vừa mới chạy sáu cây số, tiêu hao quá nhiều thể lực. hơn nữa Lục Thời Sâm từng được huấn luyện đánh nhau chính quy, giờ phút này thế mà khó khăn đánh ngang tay với Lục Thời Sâm.
Trong phút chốc ngắn ngủi áp chế Lục Thời Sâm, một tay Mạnh Chiêu gập lại chặn trước ngực Lục Thời Sâm, tay kia nhanh chóng móc ra một chiếc còng tay từ trong túi, “cạch” một tiếng khóa một cổ tay của Lục Thời Sâm lại. Ngay lúc thoáng chiếm ưu thế này, Mạnh Chiêu dừng động tác, ra vẻ mới nhận ra Lục Thời Sâm: “Ơ? Sao lại là cậu, tôi còn tưởng là phần tử phạm tội sau khi gây án trở lại quan sát hiện trường…”
Nói còn chưa dứt lời, Lục Thời Sâm bỗng nhiên giơ tay, tiếng “cạch” thứ hai vang lên, một nửa còn lại của còng tay đã còng trên cổ tay Mạnh Chiêu.
Mạnh Chiêu: “…”
“Cảnh sát Mạnh khinh địch thế này, rất dễ bị chế ngự ngược lại đấy.” Lục Thời Sâm nhìn Mạnh Chiêu nói.
“Trọng tài đã thổi còi rồi, mọi động tác sau đó đều tính là phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-vo-boc/3591820/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.