Sáng hôm sau nó đến lớp với một tâm trạng khá tốt, ai chả vui khi biết anh mình có bạn gái xinh ơi là xinh, hiền ơi là hiền. Cả sáng nó cứ tủm tỉm cười khiến cả lớp cứ nghĩ nó bị thần kinh.
- Ê mày với Thái bộ có chuyện gì hả sáng giờ cười như con dở. Kim Khánh quay sang hỏi nó
- Hả không chuyện khác mà sao sáng nay hắn ta không đi học.
- Người nhà mày sao lại hỏi tao.
- Gì mà người nhà tao.
- À không phải phu quân mày tao làm sao biết được.
- Đợi xíu, có tin nhắn. Nó lôi điện thoại ra, là tin nhắn của Thái.
''Chia tay đi, tôi chán cậu rồi. Và làm ơn tránh xa Thanh Nhi ra''
Nó im lặng hồi lâu rồi cất điện thoại lại vào cặp.Giờ ra về trời lại đổ mưa.
- Dạo này trời hay đổ mưa quá. Muốn về chung không Xuxu. Nó quay sang nhìn Tuyết, cười nhẹ rồi lắc đầu.
- Tao muốn về một mình. Về trước đi. Mặc cho trời mưa nó vẫn quyết định đi bộ. Bởi dưới trời mưa người ta sẽ không biết được mình đang khóc. Nước mưa khiến mắt nó nhòe đi chả thấy được gì.
- Xin lỗi. Người đi đường vội vã chạy mưa quẹt vào vai khiến nó mất đà ngã xuống. Đầu gối đập xuống vỉa hè, chảy máu. Nó cũng chẳng buồn để ý. Người ta thì chạy ngược xuôi tránh mưa còn nó lại chấp nhận dầm mưa. Thì ra khi chia tay con người có thể làm những điều điên rồ tới vậy. Nó cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-va-toi/3236769/chuong-22-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.