Bị bong gân cũng có cái lợi nó được đám trong lớp hay chính xác hơn là Minh Thái nhiệt tình giúp đơ.̃ Hôm nó trực nhật đã có Thái làm, Thái đưa đón nó tận tình. Nó được dịp trả thù hết. Làm gì cũng Thái, một tiếng Thái, hai tiếng Thái, cậu bạn ngoan ngoãn làm theo những gì mà nó «mong ước». Ai bảo thách thức nó làm gì để giờ rước cái của nợ ấy vào thân.Hơn nữa ba mẹ nó đi công tác hết trơn, bạn Minh Thái tốt bụng bị mẹ bắt sang nhà chăm sóc bạn Ngọc Thư. Mặc dù chân đã có dấu hiệu lành nhưng nó cứ tỏ vẻ rất đau để được Minh Thái quan tâm. Tự nhiên nó thích thế.
- Tháiiiiii
- Haizz sao nữa vậy. Thái mệt mỏi, bỏ quyển sách xuống giường nó
- Cậu mệt hở. Giọng nó buồn bã
- À không không. Thái cười
Nó cười
- Lấy quyển sách sinh học hộ Thư đi Thái
- Cách cậu có một xíu à mà tự lấy đi
- Tớ mà lấy tớ phải với mà với tới quyển sách tớ phải chống chân để giữ thăng bằng mà cậu biết đó tớ chống chân thì...
- Được rồi được rồi lấy là được chứ gì. Nghe cậu giải thích chắc đến Tết Côngô luôn á.
- Hì hì. Cảm ơn bạn Thái
- Thiệt là...
- Thiệt là sao. Mặt nó nai hết sức
- A, bỏ ra ai cho cậu béo má tôi. Muốn chết hả
- Chạy nổi không mà đòi uýnh. Thái trêu
- Cậu tôi ghét cậu. Nó hét lên
- Tôi mượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-va-toi/3236754/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.