Chiều tối, những hàng quán trong khu chợ cũng đã dần dần trở nên thưa vắng. Các chủ hàng ai nấy đều chú tâm nhanh chóng thu xếp lại gọn gàng dãy hàng của mình. Dương và Vĩnh chào tạm biệt chị Huệ, bé Mun và những bạn nhỏ khác, chuẩn bị rời đi trở về nhà.
Còn nhớ khi mới tới đây, hội chợ vô cùng đông đúc và náo nhiệt. Những âm thanh chào khách, hỏi bán từ các gian hàng ồn ã, nhộn nhịp tới nhường nào. Khắp nơi đâu đâu cũng ngập tràn những âm thanh vui vẻ, sống động, người người vào ra tấp nập. Không khí bao trùm lên khu chợ yên bình ấm áp mà lại không kém phần náo nhiệt khiến cho con người ta cảm thấy vô cùng thích thú.
Hiện giờ, bầu trời đã ngả sang màu mỡ gà nhàn nhạt dưới ánh sáng nho nhỏ còn sót lại trước khi mặt trời hoàn toàn biến mất khỏi chân đồi. Khung cảnh khu chợ lúc này giờ đây đã dần trở nên yên tĩnh. Có một chút bồi hồi tiếc nuối nào đó dâng lên trong tâm trí của mỗi người, đôi lúc còn mang theo cả nỗi buồn nhè nhẹ, man mác khi ta cố lắng tai nghe mỗi âm thanh trong trẻo lướt qua từ những cơn gió nhẹ hòa vào giữa không gian yên ắng. Dương đưa mắt ngắm nhìn tất cả mọi thứ, rồi đứng đó bất động một hồi lâu.
- Có chuyện gì à? _ Vĩnh đứng bên cạnh thấy nó vẫn chưa có dấu hiệu gì là định rời đi, tò mò hỏi.
- Hả, à không có gì. _ Dương hơi giật mình, rồi nhoẻn miệng cười. _ Chỉ là bỗng dưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-no-1/1326380/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.