- Dạo này sức khỏe của ba vẫn ổn chứ ạ? Công việc có vất vả lắm không mẹ?
Bữa cơm tối giản dị của gia đình Vĩnh vào mỗi ngày hè luôn không thể thiếu một bát nước canh rau muống luộc dầm sấu, hay một bát canh cua cà muối đậm đà. Vĩnh múc từng muôi canh lên bát, vừa thổi thổi cho bớt nóng, lại vừa hỏi mẹ về chuyến đi sáng nay. Nếu như không phải là ngày có hẹn tập trung cùng với lớp, chắc có lẽ cậu cũng sẽ cùng mẹ và em trai sang bên đó một chuyến. Dù Vĩnh hiếm khi thể hiện cảm xúc ra bên ngoài, nhưng trong thâm tâm cậu không thể phủ nhận được việc bản thân nhớ ba, đã lâu rồi mâm cơm gia đình không có ông bên cạnh, cảm giác vô cùng thiếu vắng.
- Ba con có đen và gầy hơn một chút, nhưng ông ấy vẫn nói bản thân rất khỏe. Hôm nay mẹ đã đem đồ lên để cho ông ấy bồi bổ, chăm sóc sức khỏe hơn.
- Mong là ba đừng gắng sức quá.
- Mẹ thấy ông ấy vui lắm, kể rất nhiều chuyện về công việc, về đồng nghiệp. Ba con nói mọi thứ đều thuận lợi, được làm công việc mà mình thích cùng với những người bạn thân thiện, tốt bụng như các bác, các chú ở đấy khiến ông ấy quên hết mệt nhọc.
- Hôm nay em còn được ba dẫn đi xem khu công trình nhé, tòa nhà đẹp lắm, ngầu ơi là ngầu.
Cô Hiền mỉm cười nhìn Khang, cậu bé vẫn còn nhỏ, vẫn rất vô tư và trong sáng. Mấy tuần trước thằng bé thi thoảng lại ngồi buồn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-no-1/1326371/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.