Người đàn ông tên Bạo kia mặt đỏ bừng bừng, cả người run lên vì tức giận. Ông ta làm việc trong ngành này cũng đã được hơn mười năm, chưa từng có một kẻ ngoại lai nào dám bắt bẻ lại cách làm việc của ông giống như thế này. Ông ta chỉ tay về phía trước, lớn tiếng nói.
- Tôi đã nói ông đem về đi thì ông cứ đem về đi, sao mà nhiều chuyện thế hả? Ngân sách chỉ có từng ấy, không thêm giá đỡ được nữa, có giỏi thì ông tự bỏ tiền túi ra đi!
- Tại sao ngân sách lại không còn đủ nữa vậy bác Bạo?
Giọng nói trầm đục nghiêm nghị vang lên. Một người đàn ông dáng người cao lớn, mặc một bộ vest màu đen từ tốn bước đến. Bước chân anh ta đầy vững chãi, nhìn qua gương mặt thì vẫn còn khá là trẻ, mới chỉ khoảng hơn ba mươi tuổi.
Ông Bạo kia sau khi nhìn thấy anh ta, chân mày đang nhíu lại ngay lập tức liền giãn ra. Ông ta hơi cúi thấp người khép nép tiến lại gần, giọng nói đột ngột hạ thấp xuống.
- Cái này do người bên kia báo lại, tôi cũng không biết rõ chính xác được ạ! Giám đốc, sao hôm nay lại tới tận đây vậy?
- Cháu vừa mới trở về từ chỗ công trình cao ốc ở tỉnh kế bên sau một tháng họp bàn cùng với chủ thầu. Vì bên đó có một số rắc rối nên đội trưởng Kiên của mấy bác phải ở lại bên ấy thêm một thời gian nữa, giúp đỡ cho người ở đó. Cháu tiện đường đi xem xem tiến triển của các khu bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-no-1/1326364/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.