Tiếng chuông vào học vang lên. Dương hai tay bám qua lan can ngoài hành lang lớp học, cúi đầu nhìn xuống dòng người đông đúc nhộn nhịp dưới sân trường ngày một trở nên thưa vắng. Ai nấy đều vội vã trở vào lớp học của mình, ổn định lại chỗ ngồi, sắp xếp lại đồ đạc gọn gàng trước khi sao đỏ đến. Tiếng cười nói ồn ào trước đó cũng dần tan đi, cả khuôn viên rộng lớn dần chìm vào sự yên tĩnh.
Những ngày qua, tất cả mọi người đều cố gắng ở bên động viên, quan tâm nhiều hơn tới Vĩnh. Bọn họ làm tất cả những chuyện này cũng chỉ với duy nhất một tâm nguyện, rằng cậu có thể thấu hiểu hơn tình cảm chân thành mà họ giành cho cậu. Chỉ mong cậu sẽ không còn vì những mặc cảm trong lòng mà tiếp tục gò bó bản thân khi ở bên cạnh họ nữa. Cũng không biết, tâm tư ấy của họ có được Vĩnh để tâm tới hay không? Dẫu vậy, Dương và mọi người vẫn hy vọng, cậu có thể sống hạnh phúc hơn, tiếp tục hoàn thành ước mơ của mình mà không còn vùi chôn nó nữa.
- Sếp ơi, sếp đang làm gì thế? Vào giờ truy bài rồi!
- À ờ, tớ vào ngay đây.
...
Mười lăm phút đầu giờ, không gian trong lớp vô cùng tĩnh lặng, thi thoảng chỉ nghe thấy tiếng đọc bài khe khẽ và tiếng lật dở trang sách sột soạt. Học sinh trong lớp 12B đôi lúc lại ngước mắt nhìn nhau, trong đáy mắt lộ rõ vẻ ưu phiền, dường như còn có cả sự lo lắng.
Cứ được một lát, lại có người đưa mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-no-1/1326360/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.