Lại một tuần học nữa sắp tiếp tục trôi qua, kỳ hạn hai tháng của Vĩnh cũng vì thế mà thêm rút ngắn lại. Cậu vẫn tiếp tục cố gắng để có thể vừa phụ giúp việc nhà cho mẹ, lại vừa có thể tiết kiệm thêm cho việc trả nợ. Vĩnh cứ âm thầm tự mình hoàn thành tất cả mọi thứ như vậy, thấm thoắt cũng đã tới thứ bảy của tuần.
Suy nghĩ của Vĩnh cũng đã dần có sự chuyển biến, dù mới chỉ là những điều rất nhỏ và rất khó để có thể nhận ra sự thay đổi đó. Vĩnh không bỏ hoàn toàn các tiết học trên lớp giống như trước đó nữa mà giành một chút thời gian lắng nghe bài giảng của các thầy cô, sau khi đã xin tới muộn một số ca làm vào buổi sáng. Mặc dù thời gian đó của cậu vẫn còn khá ít ỏi đối với một học sinh, nhưng đó cũng là một dấu hiệu tích cực. Có lẽ chính Vĩnh cũng không ý thức được rằng tại sao mình lại làm như vậy, cũng không hề nhận ra, bản thân đã dần tin tưởng vào những người bạn trong gia đình 12B. Chính những gì họ đã làm đã khiến cho cậu tiếp tục tới lớp trong vô thức.
Sáng sớm thứ bảy, trời nổi dông lớn. Bên ngoài, gió thổi mạnh, rít lên từng đợt âm thanh ù ù như xay lúa. Chỉ sau cơn dông mười lăm phút, một trận mưa rào xối xả ập xuống cả khu phố huyện Văn Minh. Mọi người nhìn ra bên ngoài, khẽ chép miệng trước cơn mưa đột ngột đến. Đám trẻ trong khu phố nhìn lên bầu trời mây xám xịt liền sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-no-1/1326357/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.