Edit: Diệp Hạ
Chuông tan học vang, Quý Trạch khép lại sách bài tập, đứng lên muốn đi.
Giang đồng học bên cạnh không chịu làm bài tập cũng không chịu đi ngủ đang gục xuống bàn lại đột nhiên bắt lấy tay cậu.
Quý Trạch trong lòng nhảy dựng, bày ra biểu tình không kiên nhẫn, “Làm gì?”
“Muốn đi đâu nha, bạn cùng bàn.” Giang Hạo cười tủm tỉm.
Quý Trạch không để ý mà hất tay hắn, lãnh đạm nói: “Nhà vệ sinh.”
“Nói đến nhà vệ sinh, tôi đột nhiên nhớ chúng ta còn có một chuyện quan trọng chưa làm a.” Giang Hạo cười đến không đứng đắn.
Quý Trạch nghi hoặc, nhất thời không kịp phản ứng, chợt nhìn thấy khẩu hình miệng của Giang Hạo —— so một lần.
Cậu lập tức nhớ ra, nhếch môi, lỗ tai nóng lên, mãnh liệt dùng sức tránh thoát tay hắn, “Cậu có bệnh a!”
Mắng xong lập tức lao ra phòng học, cơ hồ có thể nói là chạy trối chết.
Giang Hạo nâng cằm nhìn, tâm tình phi thường tốt.
Quý Trạch đến nhà vệ sinh, rửa tay, lại nâng nước tát lên mặt, nước theo sườn mặt chảy xuống, hạ nhiệt độ cho mình. May mắn chạy trốn nhanh, hiện tại mặt cậu nóng đến mức có thể ốp la trứng luôn a!
Một bên rửa mặt, một bên còn đang suy nghĩ.
Tên Giang Hạo kia rốt cuộc là nghĩ như thế nào, mỗi ngày đều trêu chọc mình như vậy, sớm hay muộn cũng có một ngày muốn phát nổ! Không được, trước khi nổ tốt xấu gì cũng phải đẩy ngã hắn, ôm rồi cùng chết, ai bảo hắn vô tư vô tâm như vậy, điên cuồng chọc ghẹo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-my-nhan-co-benh/1808442/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.