*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit+beta: Diệp Hạ
Không khí đột nhiên an tĩnh.
Giang Hạo chỉ là dựa vào ấn tượng lúc mới gặp Quý Trạch, vẫn luôn nhìn thấy biểu tình lạnh như băng của cậu, mặt than bình đạm, không bạn bè gì đó chỉ là nhất thời thuận miệng nói ra, không nghĩ tới giây tiếp theo, Quý Trạch liền đen mặt, thật sự giống như bị chọc trúng chỗ đau.
Giang Hạo nhướng mi. Nga, nói sai rồi sao?
Nhưng sắc mặt một chút biểu tình biết lỗi cũng không có, cười trêu chọc: “Lớp trưởng ngày thường quá nghiêm túc?”
Quý Trạch môi mím thành một đường thẳng tắp, thiên ngôn vạn ngữ chỉ hóa thành một câu thô thiển —— Thao*.
(*靠: nó là kiểu chửi đổng như "fuck", nhưng nói với con trai thì lại ví von về JJ, bạn nào không biết JJ là gì thì google nhé)
Còn không trực tiếp mắng ra, ở trong lòng rủa một tiếng mà thôi.
Trầm mặt một lúc lâu sau, cuối cùng chỉ có thể vờ như không nghe được vương bát đản* trước mắt này không lễ phép, lãnh đạm nói: "Tôi không có bạn cùng phòng.”
(*Vương bát đản tiếng trung là 王八蛋
Chữ tượng hình của từ Vương + Bát + Đản ghép lại rất giống hình một con rùa rụt cổ.
Chữ đản giống như là cái mai con rùa.
Tóm lại đây là cách để người Trung Quốc dùng gọi một kẻ hèn nhát nào đó.
Tuy nhiên, ở Việt Nam, đa số các bạn trẻ hiểu Vương Bát Đản theo nghĩa đây là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-my-nhan-co-benh/1808415/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.