Tiểu Ái đi trong mưa mãi, cô cứ đi đi mặc kệ mọi thứ. Vậy mà đi thế nào cô lại về được đến nhà trong buổi tối. Vừa vào nhà thấy Tô Tranh và Hoắc Nhật Minh cùng Hoắc Tử Trạch đang vui vẻ nói chuyện với nhau thì nỗi thương lòng của cô lại phát tác. Nếu hôm nay ba mẹ cô cùng Hoắc Tử Trạch mà không đi có việc thì chắc có lẽ tình yêu này sẽ không phải rơi vào bi kịch có đúng không? Nước mắt lại không nghe theo lời cô mà bất giác chảy ra, đúng lúc này Tô Tranh hướng mắt ra phía ngoài cửa thấy Tiểu Ái toàn thân ướt át, đôi mắt thì đỏ ngày vì khóc. Tô Tranh thất kinh mà la lên một tiếng:
“Ái Ái! Con làm sao vậy? Sao lại ướt hết thế này?”
Nói rồi Tô Tranh lo lắng chạy ra phía Tiểu Ái, tiện tay đón lấy chiếc khăn từ tay cô giúp việc để lau cho Tiểu Ái luôn. Khi bàn tay của Tô Tranh đang định đụng vào người Tiểu Ái thì cô lại rụt người về phía sau tránh né sự quan tâm này. Hoắc Nhật Minh và Hoắc Tử Trạch cũng đang đi về phía cô nên hình ảnh này hoàn toàn lọt vào mắt hai người, Hoắc Nhật Minh thoáng bất ngờ nhưng cũng nghiêm khắc trở lại mà lên tiếng:
“Ái Ái, con đang làm cái gì vậy? Mẹ đang lo lắng cho con mà con thái độ gì vậy? Con đi đâu bây giờ mới về, mà sao lại ướt thế kia?”
Lời Hoắc Nhật Minh vừa dứt là tiếng cười của Tiểu Ái vang lên, tiếng cười mang theo nỗi bi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-minh-ket-hon-di/3272196/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.